DƯA - Trang 537

- James bị sự sôi nổi của chị đe dọa (ngôn ngữ tâm lý học được

George diễn lại một cách thiếu tự nhiên). Thay vì nhận thấy cái sôi nổi ấy
bổ sung (lại thiếu tự nhiên) cho tính trầm lặng của cậu ấy, - George nói,
nghe có vẻ như đang trích dẫn lời từ một cuốn sách dạy tâm lý.

- Nhưng biết đâu nhờ cái chuyện kinh khủng này mà hai người có thể

trở nên chín chắn hơn và - ngừng một chút, ngượng ngùng - xác định lại
những giới hạn trong cuộc sống hôn nhân của mình.

- Ôi George! - tôi cố làm cho George ngưng. Tôi không chắc mình có

thể tiếp tục câu chuyện này đến bao giờ. - Rõ ràng anh đã thấm lắm rồi đấy.

- Ừ, - George bẽn lẽn nói. - Tôi cũng đang thử thăm dò cái phần nữ

tính của mình nữa đây.

Nếu đang không trong tâm trạng rối bời và hoảng sợ, chắc tôi đã thấy

chuyện này cực kỳ hài hước.

- George. Được nói chuyện với một người tâm lý như anh tôi vui lắm.

Anh hiểu rõ các động lực của James và tôi. Không phải anh đàn ông nào
cũng sâu sắc đến thế đâu.

- Cám ơn chị, - George hãnh diện. Tôi gần như "nghe" được anh chàng

đang bừng mặt rạng rỡ. - Tôi thấy mình học được nhiều lắm. Và tôi không
còn sợ khóc nữa.

- Tốt, tốt, - tôi nói giọng vui vẻ, lòng nơm nớp lo George sẽ lại đưa ra

dẫn chứng này nọ.

Làm cách nào cho anh ta ngưng nói mà không phải mang tiếng xem

thường cái cảm xúc đang được đẩy lên cao độ của anh ta đây?

Rồi tôi buột miệng hỏi George một câu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.