DƯA - Trang 536

- Có thể tôi đã làm anh ấy phải lo lắng. Chuyện tôi đang làm thật

không tha thứ nổi. Trắng trợn moi thông tin. Tôi đang động viên George
khai ra bạn mình.

- Đừng ngốc thế chứ, - George lại cười lớn. - Dĩ nhiên chị đâu có làm

cậu ấy phải lo lắng. Cậu ấy đúng là có thấy việc này đôi khi khó chấp nhận.
Nhưng đó là cái tôi của cậu ấy thôi, và cái sự bất an của cậu ấy bị động đậy.
Sống cạnh một người được lòng thiên hạ hơn mình nhiều có dễ bao giờ.

- Ồ. Tôi hiểu rồi.

Bạn biết gì không? Tôi nghĩ là tôi biết đấy. Tôi nghĩ mình đã bắt đầu

hiểu ra.

Tôi có nên nói với George?

Nhưng tôi phải ngẫm nghĩ lại về những điều mình vừa nghe. Tôi

không thể nghe thêm gì nữa, đầu tôi vỡ tung mất.

Tôi bắt đầu tìm cách kết thúc cuộc nói chuyện.

- Sao bỗng dưng anh rành mấy chuyện này thế? - tôi trêu. - Anh tâm lý

và đàn ông một cách lạ thường.

- Ồ, ờ, - anh ta nghe có vẻ vừa thẹn vừa sung sướng. - Aisling mua cho

tôi một cuốn sách nói mấy cái chuyện tâm lý này ấy mà.

- Thảo nào, - tôi cười. - Thôi, cám ơn anh nhiều lắm, George. Anh tốt

với tôi quá.

- Tốt. Tôi cũng mừng. Mọi chuyện sẽ ổn thôi, rồi chị xem.

Ồ không đâu, tôi nghĩ bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.