DƯA - Trang 609

vườn ngồi. Một ngày đẹp trời. Anna, ờ... nói sao nhỉ, đang trong giai đoạn
chuyển giao giữa các công việc, nên hai chị em cả tuần chỉ nằm phơi nắng
nhàn nhã trong vườn, mặc đại khái cái mẩu trên của bộ bikini với cái quần
soóc cắt ra từ quần jean dài hòng có được làn da rám nắng.

Tôi thắng.

Tôi nhanh chóng bắt nắng, còn Anna thì không. Nhưng mà đấy, Anna

nhỏ con, xinh xắn và mặc bikini trông rất xinh, và ở cạnh nó tôi thấy mình
như một cô bò ục ịch. Tôi đã không còn mập nữa. Nhưng nó nhỏ nhắn,
mong manh quá khiến tôi thấy mình to đùng. Tôi hài lòng là mình cao.

Chỉ có điều tôi không thích giống như mấy anh vận động viên ở Thế

Vận Hội Đông Đức.

Nếu tôi có thắng trong cuộc chiến được rám nắng thì nói thật cũng

phải lẽ thôi.

Đến lúc phải chia sẻ gien di truyền thì nó được cái thân hình nhỏ xinh.

Tôi được làn da óng ả, láng mịn.

Nó được cặp giò thon gọn. Tôi thì không. Tôi có vòng một. Nó thì

không.

Công bằng.

Hai chị em chợt hướng cả về phía cửa bếp. Mẹ vừa kéo tấm màn gió

lên, rối rít chỉ trỏ, gõ gõ vào cửa.

- Mẹ muốn gì thế nhỉ? - Anna hỏi, vẫn lơ mơ ngủ.

- Chị nghĩ mẹ chào hai đứa mình thôi, - tôi ngóc đầu khỏi cái ghế phơi

nắng nhìn bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.