DƯA - Trang 625

- Ồ. Nghe có hơi đột ngột.

- Ồ không, không phải thế. Ý tôi là tôi và cô ấy chẳng ai chạy theo

một kẻ thứ ba hay thế nào. Chỉ là đến lúc phải thế thôi.

- Ừ, - tôi gật.

- Vậy là chúng tôi chia tay.

- Ừ. Đến đây thì tôi hiểu.

- Nhưng tôi vẫn còn thương cô ấy. Tôi nhớ cô ấy. Rồi lần nào gặp

nhau cũng thật dằn vặt. Cô ấy khóc, hỏi vì sao hai đứa không đi đến đâu,
liệu chúng tôi có thể cố làm lại từ đầu.

- Ừ, - tôi gật. Chuyện này nghe rất quen thuộc.

- Và lần nào chúng tôi cũng lại làm chuyện ấy với nhau.

Nói đến đoạn này trông cậu hơi bối rối.

Tôi không hiểu tại sao. Thì ai chẳng làm thế sau khi đã chia tay với

người mình từng một thời yêu thương, và vẫn còn thương theo một cách
nào đó, đúng không?

Chuyện bản năng.

Hai người chia tay, nàng nói sẽ vẫn là bạn. Một tuần sau gặp lại, đi

uống với nhau như hai người bạn, nàng say xỉn, nói lạ lùng làm sao, tại sao
hai người lại không thể chạm vào nhau, thậm chí thật tình cảm. Rồi hai
người hôn nhau, nàng ngừng lại, nói: "Không, mình không được làm thế,"
rồi lại hôn, lại ngừng và nói: "Sao mà điên khùng," rồi lại hôn, lại nói: "Có
thể chỉ một lần này thôi. Chỉ vì em nhớ anh quá." Nàng đón xe buýt về chỗ
chàng, vừa xuống xe là chui đại vào vườn nhà ai đó mà làm chuyện ấy. Rồi
nàng bước vào nhà chàng, mọi thứ sao quá quen thuộc, thế là nàng khóc vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.