ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 145

đón nhận nhiệt liệt. Florentyna đặc biệt thích trích dẫn từ Bismarck

90

trong phần

cuối bài phát biểu của ông, “Chúng ta hãy dành lại một vài nhiệm vụ cho lớp trẻ
thực hiện.”

“Cậu sẽ có bài phát biểu như thế một ngày nào đó, Edward nói khi họ đi qua

hội trường Tricentennial.

“Hãy cầu nguyện đi, quý ông à, chủ đề của tớ sẽ là gì đây?”
“Những vấn đề khi trở thành nữ Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ.”
Florentyna cười. “Cậu vẫn tin vào việc đó, phải không?”
“Và cậu cũng vậy, ngay cả khi cậu luôn luôn cần tớ nhắc nhở cậu điều đó.”
Edward thường xuyên được nhìn thấy ở cạnh Florentyna suốt cả năm, và

bạn bè hi vọng họ sớm công bố lễ đính hôn, nhưng Edward biết rằng điều đó sẽ
không bao giờ xảy ra. Đây là một cô gái không bao giờ với tới được, anh nghĩ.
Họ được định mệnh sắp đặt là bạn thân, không bao giờ là người yêu.

Sau khi Florentyna đóng gói nốt đồ đạc còn lại và nói lời chào tạm biệt với

mẹ, cô kiểm tra để chắc rằng mình không để quên gì trong phòng. Cô ngồi xuống
cuối giường và hồi tưởng lại thời gian ở Radcliffe. Cô đã đến đây với ba vali
hành lý, và giờ rời đi với sáu cái cùng một tấm bằng đại học. Một lá cờ đuôi nheo
màu đỏ đậm của môn khúc côn cầu trên băng mà Scott đã cho cô là tất cả những
gì sót lại trên tường. Cô gỡ lá cờ xuống, giữ nó trong giây lát, rồi bỏ vào giỏ rác.

Cô ngồi ở ghế sau cùng với cha khi người tài xế lái xe rời trường lần cuối.
“Anh có thể lái chậm hơn một chút không?" Cô đề nghị.
“Vâng, thưa cô.”
Florentyna quay lại và nhìn chăm chú qua ô cửa hậu cho đến khi những

ngọn tháp của Cambridge khuất sau đám cây, và không còn thứ gì thuộc về quá
khứ của cô có thể nhìn thấy được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.