ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 157

Anh giành lấy chiếc taxi mà một phụ nữ lớn tuổi định ngồi vào, và bảo

người tài xế đuổi theo xe của Jessi. “Giống trong các bộ phim, phải không?” Anh
ta nói. Richard không đáp lại. Khi chiếc xe đi qua căn hộ nhỏ nơi Richard và
Jessie thường tạm biệt nhau, anh bắt đầu cảm thấy lo lắng. Chiếc xe phía trước đi
thêm khoảng hơn chín chục mét nữa và dừng bên ngoài một dãy chung cư hoành
tráng được tô điểm hoàn hảo với một người gác cửa trong bộ đồng phục, nhanh
chóng mở cửa cho Jessie. Với sự kinh ngạc xen lẫn giận dữ, Richard nhảy ra khỏi
chiếc tắc xi và bắt đầu đi tới cánh cửa nơi cô vừa biến mất.

“Tiền xe chín mươi lăm xu, anh bạn ơi” một giọng nói vang lên sau lưng

anh.

“Ồ, xin lỗi” Richard nói. Anh thọc tay vào túi, vội vàng rút ra một tờ tiền

đưa cho người lái xe, không bận tâm về tiền thừa.

“Cảm ơn, anh bạn” người tài xế nói, nắm chặt số tiền năm đô la. “Ai đó chắc

chắn là hôm nay đang hạnh phúc rồi.”

Richard vội vã đi qua cánh cửa tòa nhà và bắt kịp Jessie ở cầu thang máy.

Cửa thang máy mở ra và anh bước theo cô vào trong. Cô chỉ nhìn chằm chằm vào
anh mà không nói gì.

“Cô là ai?” Richard đanh giọng hỏi khi cửa thang máy dần đóng lại.
Hai người đồng hành khác nhìn chăm chú phía trước với cái nhìn cố tỏ ra

thờ ơ khi chiếc thang máy lướt lên tầng thứ hai.

“Richard” cô lắp bắp. “Em đã định nói mọi chuyện cho anh, nhưng em

không thể tìm được cơ hội thích hợp.”

“Cô đã định nói với tôi hết mọi chuyện cơ đấy.” anh nói, đi theo cô ra khỏi

thang máy đến một căn hộ. “Khiến cho tôi tin toàn những lời dối trá trong suốt
gần ba tháng. Chà, giờ đã đến lúc dành cho sự thật rồi.”

Anh bước qua một cách thô bạo khi cô mở cánh cửa phòng. Anh nhìn qua cô

vào phía trong căn hộ, còn cô đứng bất lực ở giữa lối vào. Phía cuối sảnh đợi là
một phòng khách rộng với tấm thảm phương Đông loại tốt và một căn phòng theo
phong cách thời vua George tráng lệ. Một chiếc đồng hồ rất đẹp bằng gỗ kiểu cũ
dựng sát tường, đối diện một cái bàn để trong góc, bên trên đặt một bát phong
quỳ thảo tươi. Những bức tranh sơn dầu đẹp đẽ treo trên tường. Căn phòng ấn
tượng như ở nhà riêng của Richard.

“Một chỗ ở đẹp đối với một cô gái bán hàng” anh nói gay gắt. “Tôi tự hỏi

người tình nào đã chi trả cho nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.