ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 166

“Đừng có là một thằng khốn...” Abel kiềm chế lại mình trước khi nói tiếp.

“Tôi muốn cái đám cưới này ngừng lại cũng nhiều như ông vậy. Tôi chỉ vừa mới
biết đến sự tồn tại của con trai ông ngày hôm nay. Tôi yêu con gái tôi thậm chí
còn nhiều hơn việc hận thù ông và tôi không muốn mất nó. Chúng ta có thể ngồi
lại cùng nhau và giải quyết vấn đề giữa chúng ta không?”

“Không.” William Kane trả lời. “Tôi từng hỏi ông câu hỏi tương tự một lần

trong quá khứ, ngài Rosnovski, nhưng ông đã làm rất rõ thời gian và địa điểm
ông sẽ gặp tôi rồi. Tôi có thể đợi tới lúc đó, bởi vì tôi chắc chắn ông sẽ thấy:
chính ông sẽ xuống địa ngục, không phải tôi.”

“Có điểm gì tốt trong việc đào lại quá khứ lúc này, Kane? Nếu ông biết

chúng ở đâu, có lẽ chúng ta có thể ngăn chúng lại. Đó hẳn cũng là điều ông
muốn. Hay ông ngạo mạn đến mức sẽ đứng sang một bên và nhìn con trai mình
lấy con gái tôi thay vì giúp...”

William Kane đặt ống nghe xuống và trở về chiếc ghế bọc da.
Người quản gia quay lại. “Bữa tối đã được dọn, thưa ngài.”
“Không có bữa tối nào cả, và tôi không ở nhà.”
“Vâng, thưa ngài” người quản gia nói, rồi rời khỏi phòng.
William Kane ngồi đơn độc. Không ai làm phiền ông cho đến tám giờ sáng

ngày hôm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.