ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 164

được. Anh đắm chìm trong những suy nghĩ và không nhận ra một chiếc xe tắc xi
khác dùng lại bên vệ đường và bóng dáng yếu đuối của Florentyna bước ra. Cô
đang giữ một tờ khăn giấy trên đôi môi chảy máu. Cô lao về phía anh và họ
nhanh chóng đi lên tầng tới căn hộ riêng.

“Em yêu anh, Richard” đó là những lời đầu tiên cô nói.
“Anh cũng yêu em” Richard nói, và ôm lấy cô vào lòng, giữ cô thật chặt như

thể điều đó sẽ giải quyết được những rắc rối của họ.

Florentyna không buông Richard trong lúc anh nói.
“Ông ấy dọa sẽ từ anh mà không để lại một xu nào nếu anh lấy em” anh nói.

“Khi nào họ mới hiểu rằng chúng ta không quan tâm chút nào đến tiền của họ
nhỉ? Anh đã cố gắng lôi kéo sự ủng hộ từ mẹ, nhưng thậm chí bà cũng không thể
kiểm soát được sự giận dữ của cha. Ông ấy bảo bà rời khỏi phòng. Anh chưa bao
giờ thấy cha đối xử với mẹ như vậy trước đây. Bà đã khóc, điều đó chỉ khiến
quyết tâm của anh mạnh mẽ hơn. Anh bỏ đi khi ông đang nói dở câu. Chúa mới
biết, anh hi vọng ông ấy không trút giận lên Virginia và Lucy. Điều gì đã xảy ra
khi em nói với cha em?”

“Ông ấy đánh em” Florentyna nói rất khẽ. “Lần đầu tiên trong đời. Em nghĩ

rằng ông sẽ giết anh nếu ông thấy chúng ta bên nhau. Richard, anh yêu, chúng ta
cần rời khỏi đây trước khi ông phát hiện ra chúng ta đang ở đâu, và ông chắc
chắn sẽ kiểm tra căn hộ trước tiên. Em rất sợ.”

“Không việc gì phải sợ hãi cả. Chúng ta sẽ rời đi tối nay và đi càng xa càng

tốt, mặc kệ hai người ấy.”

“Anh có thể xếp hành lý nhanh đến đâu?” Florentyna hỏi.
“Anh không thể” Richard nói. “Anh không thể quay về nhà lúc này. Ngay

khi em đóng gói xong một vài thứ, chúng ta sẽ đi. Anh có khoảng một trăm đô
trong người và cây đàn cello của mình, thứ vẫn đang trong phòng ngủ của em.
Em cảm thấy thế nào về việc lấy một anh chàng chỉ có một trăm đô, người mà
công việc tiếp theo sẽ là biểu diễn nhạc tại các góc phố?”

“Nhiều như một cô gái bán hàng có thể mong chờ, em đoán vậy – và từng bị

nghĩ rằng mình mơ ước thành một ả nhân tình. Chắc anh đang trông đợi của hồi
môn rồi.” Florentyna lục lọi trong túi xách của cô, “Chà, em có hai trăm mười hai
đô cùng một thẻ American Express. Anh nợ em năm mươi sáu đô, Richard Kane,
nhưng em sẽ xem xét khoản bồi hoàn một đô mỗi năm.”

“Anh chấp nhận món hồi môn đó” Richard nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.