ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 234

“Em cũng vậy. Anh có nhớ mẹ anh nói với chúng ta rằng ai đó đã mua lại

2% từ ông Peter Parfitt dưới danh nghĩa cha anh để ngăn cản cho em chạm tay
vào nó không?”

“Có, anh nhớ” Richard nói.
“Chà, có lẽ họ chưa từng biết tới đề nghị của chúng ta.”
“Em yêu à, nó xuất hiện trên mọi tờ báo ở nước Mỹ này.”
“Ban nhạc the Beatles cũng vậy, nhưng đâu phải ai cũng nghe nói về họ

đâu.”

“Anh đoán rằng nó đáng để thử đấy” Richard nói, nhấc điện thoại đặt cạnh

giường lên.

“Anh gọi cho ai vậy, the Beatles ?”
“Không, mẹ anh.”
“Vào lúc bốn giờ sáng? Anh không thể đánh thức mẹ mình giữa đêm như

vậy được.”

“Anh có thể và anh phải làm thế.”
“Em sẽ không nói với anh nếu em biết anh sẽ làm thế này.”
“Em yêu, chỉ còn hai ngày rưỡi nữa trước khi anh làm mất ba mươi bảy triệu

đô la của em, và có thể người chủ sở hữu số cổ phiếu mà chúng ta cực kì cần
sống tận nước Úc.”

“Hợp lý đấy, ngài Kane.”
Richard quay số và chờ đợi. Một giọng ngái ngủ trả lời.
“Mẹ phải không?”
“Phải, Richard. Mấy giờ rồi?”
“Bốn giờ sáng ạ. Con rất xin lỗi vì đã làm phiền mẹ, nhưng không có ai khác

con có thể hỏi cả. Bây giờ, mẹ hãy nghe kĩ nhé. Mẹ từng nói rằng một người bạn
của cha đã mua 2% cổ phần Lester từ Peter Parfitt để tránh nó rơi vào tay cha
Florentyna. Mẹ có nhớ được đó là ai không?”

Có một khoảng lặng. “Có, mẹ nghĩ vậy. Nó sẽ quay về với mẹ nếu con giữ

yên một phút. Phải, đó là một người bạn cũ từ Anh Quốc, một ông chủ ngân hàng
từng học tại Harvard với cha con. Cái tên sẽ hiện về ngay thôi.” Richard nín thở.
Florentyna ngồi dậy trên giường.

“Emson, Colin Emson, chủ tịch của... ôi, con yêu, mẹ không nhớ được.”
“Đừng lo lắng, mẹ ơi, thế là đã đủ để bắt đầu rồi. Mẹ ngủ tiếp đi ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.