ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 131

“Thôi trò xin lỗi đi. Không phải lỗi của anh. Mọi người đến và đi trong

cuộc sống của tôi rất nhiều. Tôi quen rồi.”

“Thật mỉa mai phải không?”

“Tôi cố làm những gì mình làm tốt. Hơn nữa, anh không nên phàn nàn.

Lúc này anh đang “đến.”“

Trong bao lâu? Anh tự hỏi. “Chỉ bình luận thôi, không phải phàn nàn.”

Nụ cười tinh quái của Samantha lóe lên. “Tốt. Dù sao thì tôi chỉ hy vọng

Stoney sẽ biết Etienne hợp tác với ai. Nếu không, chúng ta sẽ bị tắc cùng
chỗ với cảnh sát.” Những lọn tóc nâu đỏ bay bay trước mặt cô, và cô lấy ra
một chiếc vòng cao su trong chiếc túi Gucci để buộc mái tóc gợn sóng thật
gọn gàng sau lưng.”

“Anh tưởng chúng ta đang cố gắng hòa nhập,” anh bình luận. “Vậy thì

sao lại có chiếc túi đắt tiền kia?”

“Đó là tất cả những gì tôi mang theo. Hơn nữa trông cũng giống khách du

lịch. Tôi hy vọng anh có mang theo một chiếc mũ bóng chày cũ kĩ hay là gì
đấy.”

“Xin lỗi, sáng nay anh không lục tìm góc cũ kĩ của tủ quần áo.”

Cô nhìn khuôn mặt nghiêng của anh một lúc trong khi anh vờ chú ý vào

đường cao tốc. Tạ ơn Chúa là đường thông thoáng.

“Chỉ cần đeo kính râm vào là được. Anh không mặc vét, chắc phải hữu

ích chứ. Chúng ta sẽ mua cho anh một cái mũ Gilligan[11] hoặc gì đó.”

“Không, không cần.”

Samantha im lặng một lúc, dù cô nhìn chằm chằm vào chiếc đài với sự

thất vọng sâu sắc tới mức tức cười. “Anh báo với tên vệ sĩ Donner chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.