ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 206

Cô mỉm cười khi đẩy vai mở cánh cửa phòng mình và kéo đống đồ nghề

vào. Nếu họ tiếp tục như tối qua, cô sẽ chết trong vòng 1 tuần. Dù vậy, đó
cũng là một cách chết được đấy.

Ba lô sẽ phải giữ nguyên cho tới khi Rick tới, vì cô đã quyết tâm không

chạm tới viên đá khi anh không có mặt. Dù vậy, cô vẫn còn quần áo và đồ
lót sạch trong túi, và dù những thứ Rick cho cô có đẹp thế nào, cô vẫn
thấy... độc lập hơn khi mặc quần áo của mình.

Nhấc túi đồ nặng lên, cô kéo vào phòng ngủ. Ngay lối vào, có gì đó cản

đùi cô lại, và theo bản năng cô lùi ngay lại 1 inch.

Đã quá muộn. Với một tiếng kêu nhỏ, chốt an toàn ở đầu sợi dây bị kéo

ra khỏi một lựu đạn dán ở trong tường phòng ngủ. Thở mạnh, cô với tay
tóm lấy, vừa bắt kịp đòn bẩy của lựu đạn khi nó đang bật ra.

Hành động đó làm cô mất thăng bằng, nhưng cô giữ được đầu ngón tay

vào đòn bẩy khi cô ngã vào khung cửa và ngã ra sàn. “Ôi chúa ơi,” cô hổn
hển, thậm chí không dám thở. Ở bên kia cửa, một chiếc lựu đạn nữa đung
đưa, chốt chỉ được giữ một góc nhỏ. Chân cô vướng trong đám dây dẫn hơi
giật, và chiếc chốt tuột ra một milimet nữa. “Rick!”

Richard huýt sáo khi anh đi về phòng Sam. Một bát dâu tây ướp đường

trên tay, anh không thể tin mình lại có tâm trạng tốt như vậy với một tên
trộm và một kẻ giết người tiềm tàng trong nhà. Nhưng không cái gì gạt đi
được suy nghĩ là đêm qua anh đã có cuộc làm tình tuyệt nhất trong đời. Và
dù gì xảy ra đi nữa, anh sẽ tiếp tục trong một giờ nữa.

“Rick!”

Sự sợ hãi trong giọng nói làm anh khựng lại. Vứt đi bát dâu tây, anh

phóng về phòng Samantha. Cửa hé mở, và anh xông vào. “Samantha?”

“Ở đây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.