ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 240

Twain tới Stoker, và thậm chí cả bản gốc The Tempest của Shakespeare xếp
ngay ngắn sau ô cửa kính của một ngăn tủ.

Sau vài phút cô đã hiểu cách sắp xếp và tìm ra một cuốn về đồ cổ Hi Lạp.

Đường đi của 3 viên Trojan khá là hợp pháp - ít nhất là trong khoảng 300
năm gần đây, và vì sự hiếm hoi của chúng, chúng cũng được chụp ảnh lại
trong không ít dịp, thậm chí bởi cả các nhà nghiên cứu lịch sử. Đó là một
trong số ít những văn bản được công nhận là bắt nguồn từ thành Troy, dù
điều này vẫn còn nhiều tranh cãi và giả thuyết. Dù sao đi nữa thì chúng
cũng cực kì cổ và quí giá.

Với một viên hiện giờ đang biến mất, hai viên còn lại ở Hamburg và

Istanbul trở nên giá trị hơn bao giờ hết. Có lẽ đã tới lúc ai đó khám phá ra
chúng chính xác đang ở đâu - và có ai muốn trộm chúng gần đây không.

“Không biết em nói gì với đầu bếp của anh,” giọng của Rick vang vào từ

phía cửa, “nhưng giờ ông ấy đang sáng tạo một món tráng miệng gì đó dành
riêng cho em.”

Cô mỉm cười. “Chỉ cần đừng là Jellicoe Jell-O (kẹo dẻo Jellicoe) là được

rồi.”

“Em đã quyến rũ tới mức nào vậy?”

“Em chỉ xin một chiếc sandwich thôi,” cô nói, liếm mayonnaise khỏi

ngón tay và lật sang một trang. “và khen kĩ năng nấu ăn của ông ấy. Em
nghe ai đó nói là cà phê của ông ấy đạt giải thưởng.”

“Chà, dù em làm gì đi nữa, Hans gần như là lảo đảo khi anh vừa tới đó,”

giọng Anh chuẩn xác tiếp tục, trầm thấp và ngâm nga.

Cô nhún vai. “Tất cả những gì em yêu cầu chỉ là bơ đậu phộng và thạch,

nhưng ông ấy nghĩ mứt sẽ hợp với khẩu vị tinh tế của em hơn, và cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.