ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 288

“Đó không phải là hẹn hò. Những gì anh vừa làm với miệng anh là...

chuyện phòng ngủ.”

Anh mỉm cười. “Không, không phải đâu. Em chưa được thấy chuyện

phòng ngủ của anh đâu.”

Cô liếc nhìn lên cầu thang, kiểm tra xem có dây dẫn hay bất cứ thứ gì

không nên ở đó không. Với Etienne đã chết và Partino bị bắt, có lẽ là họ an
toàn - nhưng ai đó cũng đã giết O’Hannon. “Em đã thấy chuyện phòng ngủ
của anh trong xe rồi,” cô nói, không ngăn được một nụ cười ranh mãnh.
“Không tệ đâu.”

“Chuyện phòng ngủ” của anh đã làm họ thức quá nửa đêm, và từ vẻ mặt

anh thì anh vẫn chưa kết thúc. Trước đây cô từng nghĩ anh làm cô mất tập
trung, nhưng thế vẫn là đánh giá thấp. Và không chỉ là về sex, dù nó cũng
rất tuyệt vời rồi. Có thứ gì đó rất mê hoặc từ một người đàn ông có thể bước
vào một căn phòng như thể anh làm chủ nó - và có thể biết là anh thật sự
làm chủ nó. Trong nghề nghiệp của cô, mọi người đều cố gắng hòa nhập,
thích nghi với mọi tình huống nảy sinh, sự tự tin trắng trợn của anh thực sự
rất ấn tượng.

Cô bắt đầu đi lên cầu thang nhưng anh kéo khuỷu tay cô. “Anh đi trước.”

Sam nhăn mày với anh. “Nghiêm túc đi. Anh sẽ làm phần cứu trợ, thưa

đức ngài, và em sẽ lo phần trinh sát.”

Anh không thích việc đó; cô có thể thấy. Rick Addison có trí thông minh

và hiểu biết rộng, tuy nhiên, và sau một lúc mà cô nghĩ chỉ để tạo hiệu ứng
chứ không phải vì anh thực sự phản đối, anh gật đầu và nhường cô đi trước.

Họ đi qua bức Picasso trên đầu cầu thang, và cô cố liếc nhìn nó. Dù vậy

trong bóng tối mờ ảo, cô không thể nhận ra nó là thật hay không, nên cô
nghĩ Rick đã đúng khi gợi ý là họ đợi tới sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.