ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 310

“Như thể người vẽ biết mình sẽ vẽ gì trước khi bắt đầu vậy,” Rick bổ

sung, lôi ra một bức ảnh và nhìn thật kĩ trước khi quay lại nhìn bức vẽ.

“Vậy sẽ nhanh hơn; anh không cần phải đợi một lớp màu khô trước khi

vẽ lớp màu tiếp theo. Người ta không nhận ra là đôi lúc các họa sĩ cũng thay
đổi ý định khi đang sáng tác.” Cô đứng thẳng lên, liếc nhìn anh. “Khung
tranh vẫn là cái anh mua chứ?”

“Anh chắc chắn về cái đó,” anh nói, nhìn lại bức ảnh để so sánh.

“Lật nó lại một lát đi,” cô nói, “Nhưng đừng để mặt tranh chạm vào bàn,

đề phòng chúng ta sai. Reinaldo hơi hào phóng với việc lau chùi đồ đạc
đấy.”

Đúng như dự đoán, hai dấu vết nhỏ giống nhau xuất hiện ở hai góc trong

phía trên của khung tranh. Nó như hét lên với cô rằng ai đó đã cẩn thận
dùng dụng cụ gì đó để bẩy bức tranh gốc ra khỏi khung và thay thế bằng
bức này. Cô chỉ dấu vết đó cho anh, và anh bắt đầu chửi thề.

Cẩn thận ngửa bức tranh lên lần nữa, cô lấy bức ảnh trong tay Rick để

đảm bảo là mình đúng. Đây thực sự là một bức tranh giả mạo khá tốt - có
thể cũng giá vài đô đấy, và đủ để lừa bất cứ người nào không có lý do gì để
nghi ngờ nó không phải là đồ thật.

“Bán đồ giả thì khó hơn là thay thế một thứ đồ thật đã được sở hữu,” cô

nói, nửa là với chính mình. “Khi anh đi mua, tự nhiên anh sẽ nghi ngờ, và
với một bức vẽ giá trị như thế này, chắc chắn anh sẽ cho người kiểm định
lại. Thỉnh thoảng đồ giả cũng qua được, đôi khi chúng còn đẹp hơn đồ thật.
Nhưng sau khi một bức vẽ đã qua kiểm định và được trưng bày một thời
gian, ai sẽ chú ý nếu một ngày nào đó trong nó hơi sáng hơn hay gọn gàng
hơn hay lôi thôi hơn chứ?”

“Em đang cố làm anh vui à?” anh hỏi giọng trầm trầm, đôi mắt xám tràn

đầy giận dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.