ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 393

mức đó đâu. Anh chắc là anh có nhà ở nước nào đó không có hiệp ước dẫn
độ với Mĩ mà.”

Cô cố nặn ra một nụ cười. “Biết vậy thật nhẹ nhõm.”

Họ lái xe trong im lặng trong vài phút. “Ngay ở kia, bên tay trái,” Rick

đột nhiên nói, chỉ về phía cô.

Họ lái xe lên một quả đồi nhỏ, rồi cô nhìn thấy nó. “Cứt thật.”

Những quả đồi xanh tươi uốn lượn hai bên một hồ nước lớn nấp sau

những cây sồi và liễu. Ở ngay giữa đó, trên một lối dốc đầy cỏ, là một lâu
đài. Đó là từ duy nhất có thể tả được nó. Hàng trăm cửa sổ nhìn ra khoảng
sân chữ U, với 4 ngọn tháp ở 4 góc và một lối vào uốn vòng trước nhà, với
những chiếc cột khổng lồ đợi trước những bậc thềm granite rộng lớn.

“Đẹp phải không?” anh mỉm cười hỏi

“Đây là Cung điện Buckingham chết tiệt,” cô đáp lại

“Khó lắm. Tên nó là Rawley Park”

“Anh nói anh lớn lên ở đây.”

Gật đầu lần nữa, Rick rẽ khỏi đường chính, đi vào một con đường hẹp

quanh co mà cô chỉ có thể nhìn thấy ngôi nhà qua những chiếc lá đầy hoa
nắng và những dây thường xuân xoắn xuýt. “Thực ra là anh được thừa kế
nó. Đây là nơi anh thích ở ít nhất vài tháng trong năm nếu có thể. Nó là
nhà.”

Nhà. Cô chưa từng có một mái nhà. Mái nhà tĩnh lặng và an toàn. Nó làm

cô hoảng sợ, nhưng cô muốn thử. Cùng với anh.

Cô ngóc cổ lên để nhìn ngôi nhà. “Thật lòng nhé, Rick, nó thật lộng lẫy.

Nếu nó là của em, em sẽ không bao giờ muốn rời đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.