ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 53

Lần đầu tiên cô trông có vẻ ngạc nhiên. “Tại sao?”

“Tôi có phải giải thích không?”

“Có, tôi nghĩ là phải,”

Cô trợ lý, hình như cảm nhận được sự thay đổi nguồn hứng thú của anh,

lại tới gần, và cô Smith tiếp tục đi với người trợ lý của mình tới tủ trưng bày
tiếp theo. Khẽ nguyền rủa và ước là cô có thể đoạt được đơn giản như một
thứ đồ sứ Meissen, Richard chỉ vào thứ đồ gần nhất, một cái nồi kem trên
một giá đỡ nhỏ. “Tôi muốn cái này, làm ơn gói lại cho toi.” Muốn, chiếm
đoạt, sở hữu. Đó là cách làm việc của anh.

“Tất nhiên, ngài Addison.”

“Tôi nghĩ con dê và cô thôn nữ hợp với anh hơn đấy.”

Richard vờ không nghe thấy lời bình luận nhẹ nhàng của cô Smith. “Tom,

đi kiểm tra thứ đó đi,”

“Đừng m-”

“Tớ không đi đâu cả. Và tớ sẽ kể cho cậu mọi thứ,” anh nói dối. “Cho tớ

5 phút chết tiệt để nói chuyện với cô ấy được không?”

“Nhìn thấy cô ta,” Donner thì thầm, “Tớ hiểu tại sao cậu lại hứng thú,

nhưng hãy đảm bảo rằng cậu đang suy nghĩ bằng đúng bộ phận của cơ thể.”

“Cậu không phải bảo mẫu của tớ.” Richard bước gần hơn khi cô đưa một

ngón tay lên một trong những tác phẩm mới. “Tối qua cô có điểm đúng,”
anh nói giọng trầm, tự hỏi liệu cô có nhét được bức tượng nhỏ nào vào cái
túi Gucci kia không. Muốn, chiếm đoạt, sở hữu. Mọi thứ cũng không khác
nhau lắm, và ý nghĩ này làm anh cứng lên. Anh lướt mu bàn tay qua cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.