ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 121

mối nghi ngờ về lòng trung thành của cô với nhà
nước.

Bên kia đường, trẻ em đổ ra cổng trường,

xuống đường, rồi tỏa ra mọi hướng. Một cô bé chạy
sang đường, hướng thẳng về phía Leo và vào tòa
chung cư nơi Leo đang nấp. Khi cô bé đi qua chỗ tối,
bàn chân nó giẫm phải mảnh vỡ bóng đèn, cô bé
dừng lại, cân nhắc xem có nên nói gì không. Leo
quay sang nhìn nó. Nó có mái tóc dài buộc dây đỏ.
Có lẽ chừng bảy tuổi. Đôi má hồng vì lạnh. Hết sức
đột ngột, nó vụt chạy, đôi giày nhỏ vỗ lên mấy lượt
cầu thang, chạy xa khỏi người lạ mặt và về nhà nơi
cô bé vẫn còn bé bỏng để tin rằng nó vẫn an toàn.

Leo bước đến cửa kính, nhìn những học sinh

cuối cùng ra khỏi tòa nhà. Gã biết Raisa không có
lịch hoạt động ngoại khóa đặc biệt nào - nên cô sẽ về
sớm. Và cô ở kia, ngay cổng, đứng với một đồng
nghiệp nam. Anh ta có bộ râu xám gọn ghẽ, mắt kính
tròn, Leo nhận thấy anh ta không phải là một người
thiếu cuốn hút. Anh ta trông có giáo dục, có học thức,
lịch sự, đôi mắt lanh lợi và chiếc cặp đầy sách. Đây
hẳn là Ivan: Raisa đã nhắc đến anh ta, giáo viên ngôn
ngữ. Theo phỏng đoán, Leo cho rằng người đàn ông
này già hơn gã ít nhất mười tuổi.

Leo muốn họ tạm biệt nhau ở cổng, thế mà họ

lại đi cùng nhau, bước bên nhau và trò chuyện thoải
mái. Gã chờ đợi, để họ đi trước. Họ thật thân thiết với
nhau: Raisa cười vì một câu đùa và Ivan dường như
hài lòng. Leo có khiến cô cười không ? Không hẳn,
không thường xuyên. Gã chắc chắn không phản đối
việc bị cười nhạo khi gã ngớ ngẩn hay vụng về. Gã
có khiếu hài hước ở khía cạnh ấy, nhưng không, gã
không bao giờ nói tếu. Raisa thì có. Cô vui tính cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.