ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 124

chằm chằm về một hướng. Raisa không có ở đây. Lẽ
nào cô đã bắt chuyến tàu theo hướng khác ? Sao cô
lại đi phía Nam ? Bỗng nhiên một người đàn ông di
chuyển và Leo thoáng thấy chiếc túi. Ivan đằng kia.
Raisa bên cạnh anh ta, cả hai đang đứng ở mép sân
ga. Leo ở quá gần, đến mức có thể với tay ra chạm
vào má cô. Nếu cô quay đầu, thậm chí chỉ một chút,
thì họ sẽ chạm mắt nhau. Chắc chắn gã gần như đang
ở trong tầm nhìn của cô; nếu cô không thấy gã thì đấy
là bởi vì cô không nghĩ sẽ gặp gã. Gã không thể làm
gì, không có chỗ để nấp. Gã tiếp tục đi dọc theo sân
ga, chờ cô gọi tên gã. Gã sẽ không thể giải thích rằng
đây là ngẫu nhiên. Cô sẽ biết tỏng là gã nói dối, cô sẽ
biết gã đang theo dõi cô. Gã đếm hai mươi bước, rồi
dừng lại bên mép sân ga, nhìn chằm chằm vào bức
tranh kính trước mặt. Ba dòng mồ hôi chảy dọc bên
mặt gã. Gã không dám chùi hay quay lại xem cô có
nhìn về phía gã không. Gã cố tập trung vào bức tranh,
biểu dương sức mạnh quân sự Xô viết - một chiếc xe
tăng nòng giương cao, bên cạnh là khẩu trọng pháo,
và trên xe là những lính Nga áo khoác dài phấp phới
đang khua súng. Gã từ từ quay đầu lại. Raisa đang
nói chuyện với Ivan. Cô không nhìn thấy gã. Một làn
gió ấm thổi xuống sân ga đông đúc. Con tàu đang
đến.

Khi mọi người quay lại nhìn, Leo bắt gặp một

người đàn ông đang nhìn theo hướng ngược lại,
không phải về con tàu đang tiến đến, mà nhằm thẳng
vào gã. Đó là một cái liếc nhìn thoáng một cái, một
phần tích tắc nhìn vào mắt. Người kia chừng ba mươi
tuổi. Leo chưa bao giờ thấy anh ta. Nhưng gã biết
ngay người này là đồng nghiệp Cheka, một nhân viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.