ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 215

Anh có đi không ?

Không, gã không muốn quay lại, đi bên nhau,

một hố ngăn cách giữa họ.

- Anh sẽ ở lại một lát nữa. Hẹn gặp em ở nhà.
Cô xách vali, quay vào nhà ga. Leo ngồi trên

ghế, nhìn chằm chằm vào rừng, lục lại những ký ức
trong mối quan hệ của họ, kiểm nghiệm lại từng ký
ức một, điều chỉnh lại hiểu biết, viết lại quá khứ.

Gã đã ngồi đây không biết được bao lâu thì gã

nhận ra có người đang đứng bên cạnh. Gã nhìn lên.
Đấy là người ở trong phòng vé, một cậu thanh niên,
người họ đã gặp lúc đến đây:

- Tối nay không còn chuyến tàu nào nữa.
- Cậu có thuốc không ?
- Tôi không hút thuốc. Tôi có thể lấy cho anh

một điếu ở nhà tôi. Ở trên tầng thôi.

- Thôi, không cần đâu. Cảm ơn cậu.
- Tôi là Aleksande.
- Tôi là Leo. Cậu có phiền không nếu tôi ở đây

một chút nữa ?

- Không đâu, để tôi đi lấy điếu thuốc cho anh.
Leo chưa kịp trả lời thì anh ta đã vội vã chạy đi.
Leo ngồi dựa ra và đợi. Gã thấy một căn nhà gỗ

nằm lùi sâu so với đường ray. Đó là nơi xác cô bé
được tìm thấy. Gã nhận ra được chỗ bìa rừng, hiện
trường tội phạm - mặt tuyết bị giày xéo bởi các thám
tử, thợ ảnh, luật sư điều tra - tất cả đều điều tra cô bé
bị chết kia, miệng há rộng, bị nhét đất.

Một ý nghĩ lóe lên, Leo đứng dậy, vội vã bước

tới, khom mình ra khỏi sân ga, đi qua đường ray và
tiến đến chỗ rừng. Có tiếng gọi với đằng sau:

- Anh đang làm gì đấy ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.