ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 251

Núm của kêu cách. Gỉọng nói bên ngoài gọi

vào:

- Aleksandr, chỉ huy Nesterov đây, người đang

ở với cậu là dân quân. Tôi ra lệnh cho cậu mở cửa.
Hoặc là cậu tuân lệnh hoặc tôi sẽ gọi cha mẹ cậu và
đưa họ đến đây chứng kiến tôi bắt cậu. Cha cậu đang
ốm, đúng không ? Cha cậu sẽ chết mất khi phát hiện
ra tội của cậu.

Nesterov nói đúng - chuyện này sẽ giết chết

ông bố. Aleksandr vội vã cố mở cửa, nhưng căn
phòng nhỏ quá, mà thân hình cậu thanh nhiên thì nằm
một đống chặn lối. Anh ta phải lôi cậu ta sang bên rồi
mới mở khóa và mở cửa được. Ngay khi cửa mở ra,
một bàn tay với vào, nắm lấy anh ta và lôi từ phòng
vé ra phòng lớn.

Leo nhìn Aleksandr, người đầu tiên gã gặp khi

xuống chuyến tàu từ Mátxcơva, người đã kiếm cho
gã điếu thuốc, người đã giúp gã tìm kiếm trong rừng.
Gã không thể làm gì để giúp anh ta.

Nesterov liếc vào phòng vé, nhìn xuống nhân

viên của mình, vẫn choáng váng trên sàn, xấu hổ vì bị
áp đảo.

- Lôi cậu ta ra.
Hai nhân viên đi vào và giúp người bị thương

lên xe. Chứng kiến điều anh ta đã làm với quân của
mình, cấp phó của Nesterov thụi một đấm vào mặt
Aleksandr. Trước khi anh ta kịp đánh tiếp, Nesterov
đã can:

- Đủ rồi.
Anh ta đi quanh nghi can, cân nhắc lời lẽ:
- Tôi thật thất vọng thấy cậu làm chuyện này:

tôi chưa bao giờ nghĩ đó là cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.