ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 282

Ngồi trên ghế gỗ trong elektrichka, nhìn ra

ngoài rừng qua ô cửa sổ, Petya đung đưa chân, giày
nó gần chạm sàn. Bây giờ có một vấn đề là nó có nên
tiêu mấy kopeck cho một con tem mới không. Dường
như không cần thiết, xét đến những con tem nó sắp
có, và nó quyết định sẽ đưa tiền lại cho bố mẹ. Sẽ
thật tốt nếu họ có thể chia sẻ vận may của nó. Người
đàn ông làm gián đoạn những suy nghĩ của nó khi vỗ
nhẹ vào vai nó:

- Chúng ta đến nơi rồi.
Elektrichka dừng lại ở một bến giữa rừng, cách

khá xa thị trấn Shakhty. Petya bối rối. Đây là chỗ thư
giãn cho những người muốn lánh xa thị trấn. Có
những con đường cây cỏ bị rạp xuống đất do người đi
bộ giẫm lên. Nhưng đây không phải thời gian phù
hợp cho việc đi dạo. Tuyết mới tan. Khu rừng hoang
vắng và không thân thiện. Petya quay sang người
đồng hành, nhìn đôi giày lịch lãm của y và chiếc cặp
đen:

- Chú sống ở đây ạ ?
Người đàn ông lắc đầu.
- Nhà nghỉ hè của chú ở đây thôi. Chú không

thể cất tem ở nhà được. Chú lo là các con chú sẽ tìm
thấy chúng và động mấy ngón tay bẩn thỉu vào.
Nhưng chú sẽ phải bán căn nhà này, cháu biết đấy.
Nên chú không còn chỗ nào để giữ bộ sưu tập nữa.

Y xuống tàu. Petya đi theo, bước xuống sân ga.

Không ai khác xuống tàu.

Nguòi đàn ông đi vào rừng, Petya ngay sau

lưng. Câu chuyện căn nhà nghe cũng hợp lý. Petya
không quen ai giàu đến mức có nhà nghỉ hè, nhưng
nó biết những ngôi nhà ấy thường ở trong rừng, bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.