ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 285

với màu đất. Andrei với tay ra, quơ lấy cành cây gần
đó và bắt đầu nhai vỏ cây, răng của y trở nên thô
nhám và nâu.

***

PETYA MỞ MẮT, tập trung nhìn lên bầu trời

xám xịt và những cành cây trơ trụi. Đầu nó dính máu.
Nó sờ vào đầu rồi nhìn ngón tay, nó òa khóc. Nó
lạnh. Nó trần truồng. Chuyện gì đã xảy ra. Nó bối rối,
nó không dám ngồi dậy vì sợ nhìn thấy người đàn
ông kia bên cạnh. Nó chắc chắn người đàn ông ở gần
đây. Ngay bây giờ, điều duy nhất nó thấy là bầu trời.
Nhưng nó không thể ở đây được, trần truồng dưới đất
như thế này. Nó muốn về nhà với bố mẹ. Nó yêu bố
mẹ rất nhiều và nó chắc họ cũng yêu nó. Môi nó run
run, toàn thân lẩy bẩy, nó ngồi dậy - nhìn sang phải
rồi trái, hầu như không dám thở. Nó không thấy
người đàn ông đâu. Nó nhìn ra sau, sang bên cạnh.
Người đàn ông đi rồi. Petya lom khom đứng dặy,
nhìn vào rừng. Nó chỉ có một mình, bị bỏ rơi. Nó thở
sâu, nhẹ nhõm. Nó không hiểu. Nhưng nó không
muốn hiểu.

Nó liếc quanh tìm quần áo. Chúng cũng mất

đâu rồi. Chúng không quan trọng. Nó bật dậy và bắt
đầu chạy, cắm đầu cắm cổ chạy, chân nó giẫm phải
cành cây đổ, mặt đất ẩm ướt vì mưa và tuyết tan. Đôi
chân trần, khi không nghiến răng rắc lên những cành
cây thì tạo thành tiếng lạch bạch. Nó không biết mình
có chạy đúng hướng không. Nó chỉ biết là nó phải bỏ
chạy.

Bỗng nhiên chân phải nó bị giật lại như thể một

bàn tay nắm lấy cổ chân. Không giữ được thăng
bằng, nó chúi ngã xuống đất. Không kịp dừng lại để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.