ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 290

vào lời khai của chính các chuyên gia do bên kiểm sát
trưng cầu. Họ không thể mời nhân chứng độc lập của
mình. Nesterov không phải luật sư, và không cần
phải là luật sư mới hiểu lợi thế to lớn của sự sắp đặt
này nghiêng về bên kiểm sát. Trong vụ Babinich, bên
bào chữa phải chứng minh sự mất trí khi không thể
mời một nhân chứng mà không do bên kiểm sát
chuẩn bị trước. Bởi không có chuyên gia tâm lý làm
việc ở bệnh viện 379, một bác sĩ không được đào tạo
chuyên môn đã được bên kiểm sát lựa chọn và mời
đến để đánh giá. Bác sĩ này tuyên bố ông ta tin
Varlam Babinich hiểu sự khác nhau giữa cái đúng và
cái sai, và biết rằng giết người là sai; lý trí của bị cáo
có hạn, chắc chắn vậy, nhưng đủ để hiểu các khái
niệm như phạm tội. Cuối cùng, cậu ta nói lúc bị bắt:

- Cháu gặp rắc rối lắm rồi.
Luật sư biện hộ bấy giờ không có lựa chọn nào

khác đành phải mời chính ông bác sĩ kia và cố đưa ra
một quan điểm phản bác. Varlam Babinich bị cho là
có tội. Nesterov đã nhận được bức thư đánh máy, xác
nhận rằng cậu bé mười bảy tuổi đã chết khi quỳ gối,
bị bắn vào sau đầu.

Vụ bác sĩ Tyapkin mất ít thời gian hơn, gần một

ngày. Vợ anh ta làm chứng rằng anh ta là người thô
bạo, mô tả những tưởng tượng bệnh hoạn của anh ta,
và cho rằng lý do duy nhất chị ta không tố cáo là bởi
chị ta lo sợ cho tính mạng của mình và cho đứa trẻ.
Để đổi lại lời khai này, chị được chuyển đến Shakhty,
một thị trấn ở Ukraina, nơi chị ta có thể tiếp tục sống
mà không phải chịu vết nhơ tội ác của chồng. Bởi vì
không ai ngoài Voualsk nghe nói về tội phạm đó,
thậm chí chị ta cũng không cần thay tên đổi họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.