khuyên anh các biện pháp thận trọng để giữ kín việc
điều tra. Bản tính của anh bộc trực mà công việc này
lại cần thận trọng. Chị đã đọc những bức thư anh viết
trước khi chúng được gửi đi, đề nghị thêm vào những
câu, phòng khi thư bị chặn lại. Khi anh cho chị xem
bản đồ đánh dấu bằng những chiếc ghim, chị đã sờ
từng chiếc một. Một con số không thể nào tin được
và đêm hôm đó chị đã ngủ cùng giường với các con.
Gắn kỳ nghỉ của họ với một cuộc điều tra là ý tưởng
của chị. Vì sự tập trung lớn nhất các vụ án mạng xảy
ra ở miền Nam đất nước, cách duy nhất Nesterov có
thể thực hiện chuyến đi quan trọng này mà không bị
chú ý là dùng kỳ nghỉ của gia đình như một vỏ bọc.
Chỉ đến bây giờ chị mới hiểu trọn rằng chị đã đẩy con
mình vào nguy hiểm. Chị đã đưa chúng vào trung
tâm của tội ác bí ẩn này. Chị đã đánh giá thấp sức
mạnh của điều họ đang tìm kiếm. Không đứa trẻ nào
được an toàn hết. Chúng dường như bị bắt đi bất cứ
lúc nào, bị giết chỉ cách xa nhà chúng vài mét. Bây
giờ, con trai chị đã bị bắt.
Chị thấy khó thở, chị hét lớn gọi tên đứa con,
gọi tên nó vào mặt những người tắm biển khác, mắt
chị đẫm lệ. Mọi người vây quanh chị với con mắt thờ
ơ, câm lặng. Chị cầu xin họ giúp đỡ.
- Nó mới năm tuổi thôi. Nó bị bắt rồi, Chúng
tôi phải tìm nó.
Một phụ nữ trông nghiêm nghị cố giữ lấy chị:
- Nó chỉ ở đâu đây thôi.
- Cô không hiểu: nó đang rất nguy.
- Vì cái gì ?
Chị đẩy người phụ nữ ra, xoay quanh, gọi tên
đứa trẻ. Bỗng chị cảm thấy hai bàn tay một người đàn
ông nắm lấy cánh tay chị.