ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 332

- Không, Leo. Nghe này. Con thường cư xử

như thể tình yêu của bố mẹ phụ thuộc vào những thứ
con có thể làm cho bố mẹ. Thậm chí khi còn bé. Điều
đó không đúng. Con phải tập trung vào cuộc sống của
các con. Bố mẹ đã già rồi. Bố mẹ sống ở đâu cũng
không quan trọng nữa. Điều duy nhất khiến bố mẹ
còn sống, là chờ đợi tin tức của con. Chúng ta phải
chấp nhận rằng đây là lần cuối nhà ta gặp nhau.
Chúng ta không phải lập những kế hoạch vô ích làm
gì. Chúng ta phải nói lời tạm biệt khi còn có cơ hội.
Leo, mẹ yêu con, mẹ tự hào về con.

Giọng Anna giờ khá bình tĩnh:
- Các con có nhau, các con yêu nhau. Các con

sẽ có một cuộc sống tốt, mẹ tin như vậy. Mọi thứ sẽ
khác đi cho các con, và con cái của các con nữa, Mẹ
cảm thấy đầy hy vọng,

Một sự vọng tưởng, nhưng bà thích tin vào điều

đó, và Leo không nói gì phản bác.

Stepan cầm tay Leo, đặt vào đó một chiếc

phong bì:

- Đây là bức thư bố viết nhiều tháng trước. Bố

chưa bao giờ có cơ hội đưa nó cho con bởi các con bị
đưa đi rồi. Bố không muốn gửi đi. Hãy đọc thư này
khi con an toàn trên tàu. Hứa với bố là không đọc nó
sớm hơn. Con hứa đi.

- Cái gì đây ạ ?
Mẹ con và ta đã cân nhắc cẩn thận nội dung

bức thư. Nó chứa tất cả những gì bố mẹ đã muốn nói
với con nhưng đã không thể nói vì lý do này khác. Nó
chứa mọi điều chúng ta nên nói cách đây lâu lắm rồi.

- Bố...
- Cầm lấy, Leo, vì bố mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.