ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 333

Leo nhận lấy bức thư và trong bóng tối, bốn

người họ ôm nhau lần cuối.

6 THÁNG BẢY

LEO TIẾN ĐẾN CON TÀU, Raisa đi cạnh gã.

Có nhiều mật vụ trên sân ga hơn bình thường ? Lẽ
nào người ta đang tìm họ ? Raisa đang đi quá nhanh:
gã nắm tay cô, thoáng một cái, và cô chậm bước. Bức
thư cha mẹ gã viết được giấu cùng tập hồ sơ đính vào
ngực gă. Họ đã gần đến toa của mình.

Họ lên con tàu đông nghẹt. Leo thì thầm vào tai

Raisa:

- Em ở đây nhé.
Cô gật đầu. Gã đi vào nhà vệ sinh chật chội,

khóa cửa lại, đậy nắp bệ xí cho bớt mùi. Gã cởi áo
khoác, mở nút sơ mi, gỡ cái túi vải mỏng gã khâu để
giữ các tài liệu. Nó ướt nhoẹt vì mồ hôi, và mực của
những tài liệu đánh máy in dấu lên da gã, những dòng
chữ in trên ngực gã.

Gã tìm thấy bức thư, lật giở nó trong tay.

Không có tên ngoài phong bì, nó nhàu nhĩ, bẩn thỉu.
Gã tự hỏi làm thế nào cha mẹ gã giữ kín được bức
thư khỏi cái gia đình kia, những người chắc chắn đã
lục lọi đồ đạc của họ. Hẳn một trong hai người phải
giữ bức thư bên mình mọi lúc, ngày cũng như đêm.

Con tàu bắt đầu chuyển bánh rời Mátxcơva. Gã

giữ lời hứa. Giờ gã được phép đọc nó. Gã đợi cho
đến khi họ rời ga rồi mới mở phong bì và giở bức
thư. Chữ viết tay của cha gã:

Leo, cả mẹ và bố đều không hối tiếc gì cả. Bố

mẹ yêu con. Bố mẹ luôn mong đến cái ngày bố mẹ sẽ
nói với con chuyện này. Thật ngạc nhiên vì ngày đó
đã không bao giờ đến. Bố mẹ đã nghĩ con sẽ nêu
chuyện này ra khi con sẵn sàng. Nhưng con không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.