trước, như thể trước đấy họ chưa bao giờ làm tình,
như thể đây là lần đầu cả hai không dám chắc về
những giới hạn, không chắc điều gì là chấp nhận
được và điều gì không. Cô với tay ra, chạm vào tay
gã. Thế là đủ. Gã kéo cô về phía mình, hôn cô. Họ đã
cùng giết người, cùng lừa dối, cùng nhau mưu toan
lập kế hoạch và dối trá. Họ là những tội phạm, cả hai
người, họ chống lại cả thế giới. Đây là lúc để thăng
hoa mối quan hệ mới này. Giá như họ có thể ở lại
đây, sống ở đây trong chính khoảnh khắc này, trốn
trong rừng, tận hưởng những cảm xúc này mãi mãi.
Họ quay lại con đường mòn trong rừng, đi bộ
về thị trấn. Lúc đến quán Basarov, họ vào phòng
chính. Leo nín thở, nghĩ rằng sẽ có bàn tay nắm lấy
vai gã. Nhưng không có ai ở đây, không có mật vụ và
không có dân quân. Họ an toàn, ít nhất thêm một
ngày nữa. Basarov trong bếp, thậm chí không quay
lại khi hắn nghe tiếng họ về.
Trên lầu, họ mở khóa phòng. Một bức thư dưới
cửa. Leo thả túi xách xuống giường. Gã nhặt bức thư
lên. Của Nesterov, ghi ngày hôm nay:
Leo, nếu cậu quay về như kế hoạch, gặp tôi tối
nay ở văn phòng lúc chín giờ. Đến một mình. Mang
theo mọi tài liệu liên quan đến vấn đề chúng ta đang
bàn bạc. Leo, điều rất quan trọng là cậu không đến
muộn.
Leo nhìn đồng hồ. Chỉ có nửa tiếng.
CÙNG NGÀY
THẬM CHÍ QUAY TRỞ LẠI TRỤ SỞ DÂN
QUÂN Leo cũng không dám liều lĩnh. Gã đã giấu các
tài liệu trong hồ sơ chính thức. Mấy bức rèm văn
phòng Nesterov đã kéo xuống và không thể nhìn vào
trong. Gã xem đồng hồ: gã đến muộn, trễ hai phút.