Aron tìm thấy tấm thẻ. Anh ta cũng tìm thấy
một bức ảnh chụp vợ của người đàn ông và hai đứa
con gái.
- Các con gái của tôi đấy. Không cần phải đưa
việc này đi xa hơn, đứng không, anh dân quân ? Cô
gái này mới là người có lỗi: lẽ ra giờ này tôi đã trên
đường về nhà mình rồi.
Một công dân đúng mực nhất thời bị lung lạc
bởi một cô bé say xỉn, một cô bé trụy lạc. Người đàn
ông này lịch thiệp: y không nhìn chằm chằm vào môi
Aron hay có lời nhận xét miệt thị nào. Y đối xử với
anh như người bình đẳng mặc dù y nhiều tuổi hơn, có
công việc tốt hơn và là một đảng viên. Y là nạn nhân.
Cô gái mới là tội phạm.
Sau khi đã cảm thấy tấm lưới bủa vây quanh
mình, Andrei nhận ra mình gần thoát rồi. Bức ảnh gia
đình y tỏ ra vô giá trong nhiều tình huống. Đôi khi y
dùng nó để thuyết phục những đứa trẻ dè dặt rằng y
là một người có thể tin tưởng được. Y cũng là một
người cha. Trong túi quần, y có thể cảm thấy đoạn
dây thô. Không phải đêm nay; sau này y phải tập kiên
nhẫn hơn. Y không thể giết người trong thị trấn của
mình được nữa.
Aron sắp để cho người đàn ông đi, bỏ tấm thẻ
và bức ảnh vào thì anh ta nhìn thấy có gì đó trong
cặp: một mảnh báo gấp đôi. Anh ta lôi tờ báo và giở
ra.
Andrei không thể đứng nhìn tên ngốc có cái
môi ghê tởm này chạm vào mảnh báo bằng những
ngón tay bẩn thỉu của hắn được. Y hầu như không thể
ngăn mình giật lại nó từ tay anh ta:
- Tôi có thể lấy nó lại được không ?