ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 453

- Sao lâu thế nhỉ ?
- Em không biết.
- Có gì đó không ổn.
Raisa lắc đầu:
- Em không nghĩ vậy.
- Giám đốc không thích ta lắm.
- Em thấy anh ta có gì đâu.
- Nhưng anh ta nghĩ gì về mình ?
- Em không biết.
- Em có nghĩ anh ta thích ta không ?
- Anh ta nghĩ gì thực sự không quan trọng.

Quan trọng là bọn trẻ nghĩ gì.

Leo đứng lên, bồn chồn, và nói:
- Anh ta phải chấp nhận.
- Anh ta sẽ ký giấy tờ. Đó không phải vấn đề.
Leo lại ngồi xuống, gật đầu:
- Em nói đúng. Anh lo lắng quá.
- Em cũng vậy.
- Trông anh thế nào ?
- Ổn.
- Không quá nghiêm nghị chứ ?
- Thư giãn nào, Leo.
Cánh cửa mở ra. Giám đốc, ngoài bốn mươi,

bước vào phòng:

- Tôi đã tìm thấy chúng.
Leo tự hỏi đó chỉ là cách nói hài hước hay quả

thật anh ta đã tìm khắp cả tòa nhà. Anh ta bước sang
bên. Đứng sau anh ta là hai cô bé - Zoya và Elena -
con gái của Mikhail Zinovìev. Đã vài tháng trôi qua
kể từ khi chúng chứng kiến bố mẹ bị giết dưới tuyết
ngoài ngôi nhà của chúng. Lúc này những thay đổi
thể chất thật kinh hoàng. Chúng sụt cân, da mất sắc.
Đứa em, Elena, chỉ mới bốn tuổi, đầu cạo trọc. Đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.