ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 67

- Bạn của anh. Ông ta đâu ? Và đừng có mà nói

dối.

- Anatoly sống ở Mátxcơva. Ông ấy là bác sĩ

thú y. Nhiều năm rồi tôi không gặp ông ấy.

- Nếu anh cho tôi biết ông ta ở đâu, tôi sẽ bỏ

qua chuyện ông ta từng đến đây. Anh và gia đình anh
sẽ an toàn.

Vợ Mikhail liếc nhìn chồng: chị ta bị cám dỗ

bởi lời đề nghị. Leo tràn ngập cảm giác nhẹ nhõm.
Gã đã đúng. Kẻ phản bội đã ở đây. Không chờ câu trả
lời, gã ra hiệu cho quân lục soát ngôi nhà.

* * *

VASILI VÀO CHUỒNG BÒ, súng giơ cao,

ngón tay trên cò. Hắn bước đến đống rơm, chỗ ẩn
trốn duy nhất, đủ cao để che giấu một người. Hắn bắn
mấy phát. Từng mớ rơm tung lên. Khói bốc ra từ
nòng súng. Mấy con bò đằng sau hắn thở phì phì, lùi
xa, cào tung đất. Nhưng không thấy máu rỉ ra. Không
có ai ở đây, bọn họ đang lãng phí thì giờ. Hắn ra
ngoài, lẳng khẩu súng máy lên vai, và châm thuốc.

Hốt hoảng vì tiếng súng máy, Leo chạy ra khỏi

nhà. Vasili nói to:

- Không có ai ở đây.
Phấn chấn hẳn lên do sức mạnh của ma túy,

Leo chạy vội đến chuồng bò, hàm gã nghiến chặt.

Bực mình vì bị phớt lờ, Vasili ném thuốc giữa

tuyết, nhìn nó tan chảy xuống đất:

- Hắn không có đó, trừ phi hắn có thể ngụy

trang thành bò. Có lẽ anh nên bắn chúng, nhỡ đâu.

Vasili liếc quanh chờ tiếng cười, các thuộc hạ

liền tuân theo. Hắn không nhầm: hắn nhận ra rằng
không ai trong số họ thấy hắn buồn cười. Hơn thế
nữa, tiếng cười của họ cho thấy rằng cán cân quyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.