ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 9

ngựa mong tìm được vỏ hạt chưa tiêu còn đàn bà thì
đánh nhau giành sở hữu mấy mẩu xương thì Maria tin
chắc không ai nghĩ rằng một con mèo lại còn sống.

***

PAVEL KHÔNG TIN NỔI MẮT MÌNH. NÓ

xấu xí, gầy còm, mắt xanh và bộ lông đốm đen. Rõ
ràng đó là một con mèo. Đang nhặt củi thì nó thấy
con mèo từ trong nhà Maria Antonovna phóng ra
băng qua con đường tuyết phủ, hướng về phía rừng.
Nó nín thở liếc nhìn xung quanh. Không còn ai khác
phát hiện ra con mèo cả. Không có ai quanh đây;
không có ánh đèn nào nơi những ô cửa sổ. Những làn
khói, dấu hiệu duy nhất của sự sống, bốc lên từ chưa
được phân nửa số ống khói. Như thể làng nó bị tuyết
rơi dày dìm chết; mọi dấu hiệu của sự sống đều bị
dập tắt. Phần lớn bề mặt tuyết vẫn còn nguyên: hầu
như không có dấu chân và không có lấy một lối đi
đào xuống. Ngày vắng vẻ như đêm. Không ai dậy
làm lụng. Bạn bè nó không có đứa nào ra chơi, mà ở
trong nhà, thu lu trên giường cùng gia đình, hàng mắt
trũng sâu nhìn đăm đăm trần nhà. Người lớn bắt đầu
trông như trẻ con, trẻ con trông như người lớn. Hầu
hết mọi người đã thôi không rúc rỉa tìm cái ăn nữa.
Trong tình cảnh này thì sự xuất hiện của một con mèo
quả đúng là diệu kỳ - sự tái xuất hiện của một sinh
vật từ lâu đã được xem là tuyệt chủng.

Pavel nhắm mắt và cố nhớ lại lần sau cùng nó

được ăn thịt. Khi mở mắt ra, nó đang chảy nước dãi.
Nước dãi nhểu xuống bên mặt nó thành dòng. Nó đưa
mu bàn tay chùi đi. Háo hức, nó thả đống củi đấy
chạy về nhà. Nó phải báo cho mẹ Oksana tin quan
trọng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.