ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 143

đối nơi chúng tôi đang đứng, có vẻ như gần Luntai (Burgur). Tôi xem xét
thật kỹ bản đồ một lần nữa, thì ra tôi đã rơi xuống ven sa mạc Taklamakan.
Ở nơi khô hạn cực độ như thế này mà vẫn có đồng cỏ rộng lớn, vậy chắc
chắn là đồng cỏ và hồ nước ở Luntai rồi! Đây chính là nơi cư trú của tộc
người Rob (La Bố) cổ đại, họ sinh sống bằng nghề đánh bắt cá trong hồ
nước này. Nhưng tôi không thấy quanh đây có nhà cửa gì cả, có lẽ họ định
cư ở phía khác của hồ nước. Nhưng cũng không thể xác định đám cướp kia
có phải người Rob hay không. Luntai cách Khâu Từ khoảng tám mươi
kilômét. Nếu với tốc độ như hiện nay của đoàn lạc đà (bình quân mỗi ngày
đi được hai mươi đến ba mươi kilômét), thì nhiều nhất là bốn ngày sau tôi
có thể đến được Khâu Từ.

Khâu Từ, mỗi lần nghĩ đến nơi ấy là tim tôi lại đập rất gấp và bóng dáng

thanh mảnh, khổ hạnh ấy lại hiện ra trước mắt. Không biết bây giờ cậu ta
bao nhiêu tuổi rồi. Tôi hỏi mấy người Ba Tư hiện đang là năm nào, họ cung
cấp cho tôi một số thông tin như sau:

1. Ở Trung Nguyên hiện vẫn là thời nhà Tần của Phù Kiên (nhưng họ

không rõ niên hiệu).

2. Vua Khâu Từ vẫn là Bạch Thuần (họ chỉ biết Bạch Thuần khoảng hơn

bốn mươi tuổi).

3. Chỉ nghe nói Kumarajiva là một vị hòa thượng nổi tiếng (vì người Ba

Tư theo tín ngưỡng Hỏa giáo, vốn là một tôn giáo thờ thần lửa thời xưa,
nên mặc dù Kumarajiva là một cao tăng Phật giáo tiếng tăm vang dội, họ
cũng không hay biết), tuổi tầm hai mươi đến ba mươi tuổi.

4. Họ vừa đi qua Khâu Từ, bây giờ đang trên đường đến Trường An.

Nhưng vì tôi có ơn cứu mạng với họ, nên họ bằng lòng đưa tôi quay về
Khâu Từ rồi mới lên đường đi tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.