ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 227

ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG

Chương Xuân Di

www.dtv-ebook.com

Chương 23

Tôi đến thành Khâu Từ bằng xe ngựa của Rajiva. Đường sá gập ghềnh,

xe ngựa lắc lư, bình thường, trong trạng thái ấy, tôi đã ríu mắt lại hồi lâu,
nhưng hôm nay không hiểu sao, tôi vẫn tỉnh như sáo. chẳng hề buồn ngủ.
Có lẽ vì, tôi vẫn đắm chìm trong nỗi phấn khích lúc trước, hai mắt vẫn đang
chăm chú mở to nhìn đôi tay. Kể từ lúc đôi tay này chạm vào khuôn mặt
của cậu ấy, tôi thậm chí không nỡ rửa tay. Tôi đưa lên, nhắm mắt lại, cố
hình dung ra từng đường nét và tưởng tượng ra những ngón tay mình đang
khám phá khuôn mặt của Rajiva. Tôi vẫn nhớ cảm giác gai gai ấm áp khi
chạm vào gò má gầy gầy, xương xương, lốm đốm râu và làm da mịn màng
của cậu ấy. Cảm giác đó khiến tôi, dù đã rất cố gắng, cũng không kìm chế
được nụ cười hạnh phúc đang nở tràn trên môi.

Tôi cứ tủm tỉm cười như vậy suốt dọc đường đi, cho đến xe ngựa dừng

lại giữa thành phố Khâu Từ đang tắm mình trong ráng chiều. Phòng trọ mà
Rajiva đặt trước cho tôi là một căn phòng "hạng sang". Tôi thầm cảm ơn sự
chu đáo của Rajiva, vì nhờ cậu ấy, tôi đã có một chỗ nghỉ ngơi thoải mái
trong thành cổ và dịp lễ, khi mà tất cả các nhà trọ đều đã kín người. Ăn
uống qua loa xong xuôi, tôi bắt đầu ngáp ngủ, rất lâu rồi tôi mới thức khuya
như hôm nay. Tôi nhớ là chỉ vào những dịp thi cử, tôi mới phải thức trắng
đêm trong phòng học tự học ở trường. Thế nên, tôi quyết định dành tất cả
khoảnh thời gian còn lại… để ngủ. Hi vọng là lúc mê mệt, tôi không ngáy
to, nếu có ngáy, mong là không khiến phòng bên cạnh mất ngủ.

Sumuzhe, hay còn gọi là lễ hội cầu lạnh, được tổ chức vào tháng bảy âm

lịch hàng năm. Lễ hội được tổ chức nhằm cầu nguyện một mùa đông lạnh
hơn, tuyết rơi nhiều hơn, để năm tới Khâu Từ có được nguồn nước dồi dào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.