ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 300

- Rajiva có biết không? Cậu đã đến chùa chưa? Đi nào, chúng ta phải

thông báo ngay cho cậu ấy.

Tôi kéo tay Pusyseda nhưng cậu ta không hề động đậy, ánh mắt chăm

chăm nhìn bàn tay tôi, một tiếng cười nhạt bật ra:

- Cần gì phải đến chùa, tối nào anh ta chẳng về đây.

- Cậu…

Tôi sững người, cậu ta biết rồi ư!

- Mavasu đã nói hết với tôi. Thì ra chị đã trở về được ba tháng rồi và ba

tháng ấy chị luôn ở bên Rajiva.

Pusyseda đột ngột kéo tôi sát lại, cánh tay cứng như thép bóp chặt vết

thương của tôi, tiếng kêu đau đớn của tôi không khiến cậu ta bận tâm. Cậu
ta ép sát tôi vào ngực mình, đổ người lên khuôn mặt tôi, sắc diện u ám,
nghiến răng gầm gào:

- Anh ta giấu chị ở đây, định bụng học theo Hán Vũ Đế “lầu son giấu

người đẹp” chứ gì? Một vị cao tăng đại đức như anh ta mà cũng chẳng thể
kháng cự được sức quyến rũ của đàn bà! Thật nực cười, thế mà tôi vẫn nghĩ
chị chưa bao giờ đụng đàn ông. Không ngờ, từ lâu đã bị kẻ đạo đức giả ấy
chiếm đoạt rồi!

- Pusyseda, cậu không được ăn nói xằng bậy!

Tôi nổi cơn thịnh nộ, định dùng cánh tay còn lại cho cậu ta một cái tát,

nhưng đã bị giữ chặt, tay tôi như muốn lìa ra. Càng ra sức vùng thoát, cơn
đau buốt, nhức nhối càng dữ dội. Nước mắt trào ra, tôi kêu gào:

- Buông tôi ra! Cậu không được phép lăng mạ Rajiva! Chúng tôi hoàn

toàn trong sạch…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.