ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 315

Ánh mắt tinh anh của ông giờ phút này đã trở nên mơ hồ, chỉ có thanh

quản vẫn phập phồng lên xuống, khó khăn lắm mới nghe rõ lời ông:

- Không biết… có thể… đoàn tụ với bà ấy… trên cõi cực lạc… hay

không?

Gương mặt héo hon chỉ còn da bọc xương thoáng hiện một nét cười khổ

sở:

- Chắc là không được rồi… Bà ấy đã chứng tam quả… cắt đứt mọi tơ

tình nhân thế… trong khi ta vẫn đắm chìm trong bể khổ tương tư…

Pusyseda nắm chặt tay cha, khóc cạn cả nước mắt. Rajiva vẫn thinh lặng

nhìn cha, vẻ mặt thê lương. Kumarayana mấp máy môi:

- Lần đầu gặp bà ấy, con tim ta đã lạc nhịp…

Ánh mắt ông chợt bừng sáng, như thể ông vừa nhìn thấy ai đó.

- Bà ấy rất đẹp, lại thông minh, lanh lợi, dễ thương… Jiva, đừng đi…

bọn trẻ còn nhỏ lắm…

Kumarayana đột nhiên đưa tay về phía trước, ông đã hoàn toàn đắm

chìm trong kí ức. Tôi nhìn thấy nét dịu dàng, yêu thương chưa từng thấy
trong đôi mắt ông, như thể, người ông ngày đêm mong nhớ đang hiển hiện
trước mắt ông vậy.

- Jiva, chờ ta…

Kumarayana chới với vươn ra phía trước, Pusyseda ôm chầm lấy cha.

Cánh tay Kumarayana buông thỏng, ông đổ người vào vòng tay Pusyseda.
Pusyseda gọi cha trong cơn tuyệt vọng, nhưng ông không đáp lại. Rajiva
vẫn thinh lặng đứng đó, không một biểu cảm đặc biệt nào trên nét mặt, đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.