ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 362

đại, có nhân sinh quan của riêng mình. Nếu phải xa rời nơi cậu ấy đã gắn
bó từ thuở nhỏ để đến thế giới hiện đại làm một người bình thường, liệu
cậu ấy có thể chấp nhận được không, có thể thích ứng được không?

Kết thúc truyện cổ tích luôn là hoàng tử và công chúa sống bên nhau

hạnh phúc. Nhưng cuộc sống chung ấy sẽ ra sao? Những lo toan thường
nhật sẽ bào mòn nỗi háo hức ban đầu của cậu ấy. Cậu ấy sẽ trở nên hụt
hẫng, hoang mang, mất đi phương hướng trong cuộc sống. Tình yêu dù có
đẹp đẽ đến đâu cũng không thể bù đắp những dày vò về tinh thần khi lý
tưởng bị đánh cắp. Bởi vậy, tôi không thể nhẫn tâm ép buộc cậu ấy phải lựa
chọn.

Tôi là người rất thực tế, tôi trở về để giữ mạng sống. Nếu nhất định phải

ra đi và không muốn cậu ấy phải khó xử, chi bằng không gặp, gặp nhau chỉ
thêm đau lòng! Hơn nữa, gặp cậu ấy, tôi không dám đảm bảo sẽ vẫn giữ
vững được lập trường của mình. Lặng lẽ ra đi, đối với cả hai chúng tôi, có
lẽ là cách từ biệt tốt nhất…

- Khi nào chị trở lại?

- Tôi không biết.

Tôi gượng cười, đúng là tôi không biết. Sau khi quay về, tôi không biết

mình có mắc bệnh gì không. Tôi không biết nhóm nghiên cứu có tiếp tục để
tôi vượt thời gian lần nữa không. Nếu tiếp tục vượt, tôi không biết có quay
lại không gian và thời gian này không. Có quá nhiều điều tôi chưa thể biết,
nhiều chuyện sẽ xảy ra ngẫu nhiên, nếu tính theo phương pháp xác suất, thì
cơ hội là bằng không. Vậy nên, có lẽ chúng tôi không còn cơ hội gặp lại
nữa…

- Nếu ta không gặp gỡ

Ta đã chẳng yêu nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.