ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 459

nhận. Tuy chỉ là nhưng cảm giác mơ hồ, nhưng ta vẫn nhớ rõ khoảnh khắc
ta có được niềm hoan lạc không thể diễn tả bằng lời. Bởi vậy, ta đã cố
thuyết phục bản thân, rằng đó chẳng qua là một giấc mơ bí mật, một giấc
mơ mà ta vẫn thường mơ. Nhưng nàng lại cho ta biết mọi thứ diễn ra trong
giấc mơ đó đều là thật...

Chàng ngẩng đầu hít một hơi dài, những đường gân trên cổ giật giật. Một

lát, chàng cúi xuống nhìn tôi, rồi ảo não lắc đầu, những hạt nước mắt to
tròn long lanh như những hạt ngọc đổ liên hồi xuống áo chàng.

- Khi nãy biết ta đã có quan hệ... vợ chồng với nàng... Nếu không phải là

do Lữ Quang sắp bày, ép buộc, Rajiva sao dám “làm vậy” với nàng! Thế
nên, cảm xúc đầu tiên đến với ta khi biết tin đó, không phải là sám hối, mà
là niềm vui vô bờ tựa mạch nước ngầm len lỏi trong tim. Ta đã vô cùng
hoảng sợ và hổ thẹn khi mình có ý nghĩ đó. Mấy mươi năm tu hành vẫn
chẳng thể giúp ta chống lại khát khao yêu đương với nàng. Tội lỗi này, dù
có đọc bao nhiêu kinh văn đi nữa cũng không thể xóa bỏ. Ta không xứng là
đệ tử nhà Phật... Ta nhớ đến lời nói của vị cao tăng mà ta gặp hồi nhỏ: Nếu
không tuân thủ giới luật một cách nghiêm khắc, ngày sau sẽ chỉ có thể là
một pháp sư thông minh, sáng láng không hơn không kém. Khi nãy, vừa
tụng kinh ta vừa nghĩ về điều này và không khỏi đau đớn. Ta đã phá giới
vào đúng năm ba mươi lăm tuổi, lẽ nào ý trời đã định, kiếp này Rajiva chỉ
có thể trở thành một pháp sư thông minh, sáng láng, mà chẳng thể làm nên
nghiệp lớn ư?

Tôi đã khóc đến mềm cả tim gan, chưa bao giờ chàng thổ lộ với tôi nhiều

đến vậy, mà mỗi câu mỗi tiếng thốt ra đều đau đớn đến xé lòng.

- Xin lỗi chàng, em đã phá vỡ thế giới tĩnh tâm thiền định của chàng, đã

khiến chàng khó xử. Nếu chàng muốn, em sẽ ra đi.

- Không kịp nữa rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.