ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 587

Màn kịch diễu hành trên phố đã kết thúc, xe ngựa dừng lại trên khoảng

sân trống phía trước điện thờ chính của chùa Cakra. Pusyseda đỡ tôi xuống
xe và đưa tới khu vực trung tâm. Lẽ ra chú rể phải đón cô dâu, nhưng
Pusyseda phải làm việc đó thay anh trai.

Trời đã tối hẳn, khắp nơi đèn hoa chăng kết rực rỡ, lụa hồng lụa đỏ giăng

mắc bốn phía, vẻ kệch cỡm, khôi hài hiển hiện. Hàng nghìn người chen
chân trên khoảng sân rộng. Vòng trong là toàn thể tăng sĩ chùa Cakra bị
buộc phải có mặt theo lệnh của Lữ Quang. Vòng ngoài là đông đảo người
dân địa phương. Âm nhạc ầm ĩ không hòa điệu với nét mặt u buồn tột độ
của các nhà sư, khiến cho không khí của buổi lễ trở nên bi thương lạ lùng.

Lữ Quang, Bạch Chấn và Hoàng Hậu ngự trên ngai cao. Rajiva đứng ở

giữa sân. Chàng mặc bộ y phục màu trắng rộng thùng thình của chú rể, trên
đầu đội chiếc mũ có chóp trắng vốn là trang phục đặc trưng của người
Khâu Từ. Vẻ tuyệt vọng, cô tịch hiển hiện trên gương mặt xanh xao. Tôi
hiểu chàng đã phản ứng dữ dội ra sao khi bị buộc phải khoác lên người thứ
trang phục đó.

Pusyseda đưa tôi đến cạnh Rajiva rồi lặng lẽ bước ra. Qua lớp vải mỏng,

tôi nhận thấy vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm nghị, đôi mắt khép hờ và miệng
chàng không ngừng tụng niệm kinh Phật. Kể từ lúc tôi bước vào nơi này
đến bây giờ, chàng không hề đưa mắt nhìn tôi dù chỉ một lần. Trong mắt
chàng, tôi dường như chỉ là không khí.

Lữ Quang gật đầu tuyên bố với Bạch Chấn, Đức vua đứng lên, ngượng

ngùng tuyên bố:

- Hôm nay là ngày thành thân của con gái ta. Tân lang, không phải là

người xa lạ, chính là con trai của chị gái ta, tình thân lại càng thêm khăng
khít. Mong pháp sư hãy yêu thương con gái ta, vợ chồng hòa thuận, cùng
chung sống hạnh phúc đến đầu bạc răng long.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.