ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 631

cạnh chàng. Đặt một tờ giấy tốc ký xuống dưới đất, nhắc chàng cởi giầy, rồi
đặt chân lên, dùng bút chì phác họa bàn chân chàng. Mấy ngày sau, chị
Adoly đã dạy tôi cách khâu giày vải, làm tấm lót. Tập giấy tốc ký của tôi
giờ đã có thêm tác dụng mới. Trong giỏ đồ may vá là chiếc áo bị rách một
miếng nhỏ ở khuỷu tay, chàng nằng nặc muốn giữ lại. Vẽ xong cỡ giày, tôi
trở về chỗ ngồi bên cạnh chàng, cắt một miếng vải đồng màu, vá lại tay áo
cho chàng.

Kim đâm vào tay tôi. Chàng đặt sách xuống, kiểm tra ngón tay tôi, rồi,

đúng như tôi nghĩ, chàng đặt ngón tay tôi lên miệng và mút. Ha ha, tôi đã
ngóng đợi phút giây ấm áp này biết bao! - Nàng không cần phải làm những
việc này! Chàng ngước nhìn lên, thấy tôi cười thích thú, liền tỏ ra giận dỗi:

- Vì sao không để chị Adoly làm?

Tôi tinh nghịch nhướn mày trêu chọc chàng. Không thể nói với chàng,

rằng tôi rất muốn được trải nghiệm. Trong các bộ phim cổ trang, thường
xuyên xuất hiện cảnh này: anh chồng thư sinh ngồi đọc sách, cô vợ hiền
thục ngồi khâu vá bên cạnh. Rồi cô vợ bị kim đâm vào tay, anh chồng lo
lắng mút máu ở tay cho vợ. Mỗi lần xem cảnh này, tôi đều vô cùng cảm
động. Con người ở thế kỷ XXI ai nấy đều bận rộn. Vợ chồng thời hiện đại,
mặc dù cùng chung sống dưới một mái nhà, nhưng người thì xem bóng đá,
người thì lên mạng. Làm gì còn cảnh “cùng nhau khêu nến bên song
cửa”[1], đầu mày cuối mắt ngọt ngào như xưa nữa.

[1] Câu thơ trong bài Dạ vũ ký bắc của Lý Thương Ẩn.

Tâm sự ấy, nỗi niềm ấy không biết phải giãi bày ra sao để chàng hiểu,

nên chỉ đành cười ngu ngơ và tìm cách chuyển đề tài:

- Chàng đang đọc sách gì vậy?

Câu hỏi vu vơ của tôi mà khiến chàng đỏ mặt. Lạ quá, tôi cầm sách lên

đọc. Rajiva nghiên cứu rất nhiều lĩnh vực, dường như chàng đọc mọi loại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.