ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 770

đáp:

- Tôi biết ngài cần gì. Vị trí vợ cả ấy, ngài hãy dành cho người xứng

đáng hơn. Còn về phần tôi, ngài không cần phải lấy tôi đâu, tôi có đề nghị
này hay hơn, không biết ngài có muốn nghe không?

Anh ta có vẻ kinh ngạc, khẽ gật đầu ra hiệu cho tôi tiếp tục:

- Tướng quân Thư Cừ, ngài là người tài trí, lại nhiều tham vọng, ngày

sau chắc chắn lập nên nghiệp lớn. Nhưng muốn đạt được mục đích, ngài
phải làm hai việc: một là chờ đợi thời cơ, hai là trau dồi tri thức. Tôi biết
ngài thông kim bác cổ, làu thông kinh sử, không biết tướng quân có hứng
thú với “thuật trị dân” hay không?

Anh ta quả nhiên bị thu hút bởi đề tài này, ánh mắt chợt lóe lên tia khao

khát. Tôi mỉm cười:

- Nước Đại Tần ở cực Tây có một vĩ nhân, ông ta viết một cuốn sách về

thuật trị dân. Tôi biết một chút tiếng phương Tây, vinh hạnh được đọc cuốn
sách đó và cảm thấy muôn phần thán phục. Tiếc thay, anh hào giữa thời
loạn này tuy nhiều nhưng chưa có ai xứng đáng để tôi truyền giảng cuốn
sách kỳ diệu ấy. Không biết tướng quân đây có cái duyên đó không?

Tôi ngừng lại, ngước nhìn đôi mắt lanh lợi, cơ trí của Mông Tốn. Anh ta

đón ánh nhìn của tôi, khóe môi khẽ nhếch lên, hỏi:

- Cô cần gì?

- Mười đấu gạo mỗi ngày.

Anh ta trừng mắt hồi lâu, rồi đột nhiên cười lớn. - Ngải Tình ơi Ngải

Tình, mỗi ngày mười đấu gạo, mười ngày một trăm đấu. Muốn cầm cự qua
được mùa đông này, ít nhất cô phải cần đến hai trăm đấu gạo, việc này còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.