ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 818

nhà họ Lữ, nỗi căm phẫn trào dâng trong tôi. Vì sao chính quyền lại rơi vào
tay những kẻ ác bá này? Vì sao thứ rẻ rúng nhất trong thời đại này lại là
mạng sống của con người?

Lữ Quang lớn tiếng tuyên bố trước đám đông đang tập trung phía trước

lầu trống, rằng: Cuộc chiến chống quân phản loạn đã giành thắng lợi, tạ ơn
ông trời phù hộ Lương Châu. Cư dân thành Guzang được phép mang theo
hộ tịch đến nhận lương thực. Dân tị nạn chỉ được phát hạt giống phải lập
tức trở về quê hương, tiếp tục trồng cấy. Mọi người sẽ được chia lại ruộng
đất bị bỏ hoang vì thiên tai. Dĩ nhiên rồi, Lữ Quang không thể chấp nhận
tình trạng thiếu lương thực cho quân đội vào mùa thu tới.

Đây vốn là một tin tốt lành, nhưng Lữ Quang có vẻ rất thất vọng, vì sau

tuyên bố ấy, ông ta không hề nhận được những tiếng hoan hô vạn tuế dậy
sóng mà ông ta hằng trông đợi. Lữ Thiệu vội giải thích rằng, nạn dân đều
tập trung bên ngoài thành, hắn sẽ đến đó thông báo tin tốt lành của vua
Lương.

Cổng thành cuối cùng cũng được mở rộng cho thường dân. Hơn hai trăm

người trong nhà chúng tôi, cùng cư dân Guzang ùn ùn kéo nhau qua cầu
treo, tiến về phía ngọn núi bên ngoài thành, nơi tập trung đông dân vùng
thiên tai nhất.

Ngọn núi ở phía Nam thành Guzang ấy không cao, nhưng diện tích đất

rất rộng. Mặt núi hướng về cổng thành, phía Nam có rất nhiều hang động,
những người nghèo, không nơi nương tựa thường trú ngụ ở đó. Đây là nơi
mà cư dân Guzang thường xuyên đến kiếm củi, cũng là nơi tập trung nhiều
mộ địa nhất. Thời kì đầu xảy ra nạn đói, ngày nào chúng tôi cũng có mặt ở
đây, nên rất rành rẽ địa hình địa thế. Nhưng lần này, vừa đặt chân tới nơi,
chúng tôi đã vô cùng kinh ngạc: ngọn núi lúc trước cây cối um tùm tươi tốt
là thế, giờ đây không còn sót một gốc cây ngọn cỏ nào, chỉ còn là một ngọn
núi trọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.