ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 819

Bước lên mấy bậc đá để vào khu vực hang động đầu tiên. Dọc lối đi là

những đống đất nhỏ, những đống đất ấy thấp có cao có, trồi lên la liệt khắp
ngọn núi.

Mấy chục hang động như đang há những cái miệng rộng đen sì, lạnh lẽo,

thâm u, chợt nhớ tới những ghi chép trong sách “Tấn thư” mà vừa lại gần
tôi vừa run sợ. Tôi dừng lại phía sau Rajiva, túm lấy tay áo chàng, khổ sở
van nài: - Rajiva, đừng đến gần nữa.

- Sao vậy? Nàng không khỏe ư?

Chàng dìu tôi, gọi Đoàn Sính Đình đến và giao tôi cho cô ấy chăm sóc.

- Nàng ở đây nghỉ ngơi, lát nữa ta quay lại.

Sính Đình đỡ tôi ngồi xuống tảng đá bên lối đi, Rajiva tiếp tục lên cao,

hơn hai trăm nạn dân mà chúng tôi cưu mang cũng vội vã lên theo. Trong
số họ, có rất nhiều người bị lạc mất người thân từ khi có lệnh cấm và đến
nay đã hơn một tháng không được gặp mặt. Tôi dõi theo bóng đám người
già trẻ lớn bé ấy, đột nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi, ngậm ngùi quay mặt
đi.

- Chị Ngải Tình làm sao vậy?

Sính Đình hốt hoảng kêu lên, rút khăn tay, đặt lên môi tôi.

- Sao chị lại chảy máu cam?

Tôi giật mình, kéo chiếc khăn tay xuống nhìn, rặt một màu sẫm đỏ, tay

chân tôi bỗng dưng lạnh toát. Điều tôi lo sợ nhất, đã xảy ra rồi ư?

- Chị Ngải Tình…

Toàn thân run rẩy, tôi lấy tay bịt chặt mũi lại, ngẩng lên nhìn Sính Đình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.