ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 823

- “Khi ấy, giá lương thực tăng cao, năm trăm quan tiền một đấu gạo,

người ăn thịt người, quá nửa số dân đã chết sau nạn đói”.

Tôi gắng gượng lấy hơi, tay nắm chặt, móng tay cắm thẳng vào da thịt,

cơn đau thể xác ấy sẽ giúp tôi tỉnh táo hơn và có đủ dũng khí để tiếp tục:

- Rajiva, đối với chúng ta nạn đói này tựa như một cơn ác mộng khủng

khiếp và phải trải qua bao cực nhọc, khổ ải chúng ta mới có thể tồn tại,
nhưng nó chỉ được ghi lại bằng vài con chữ ít ỏi trong sử sách. Nguyên
nhân của nạn đói là gì, nó bắt đầu và kết thúc khi nào, nơi nào hứng chịu
hậu quả nặng nề nhất, tình hình thiên tai ra sao, bao nhiêu người thiệt
mạng, tất cả những thông tin này đều không được nhắc đến. Bởi vì sao
chàng biết không? Bởi vì những trận thiên tai như thế này diễn ra ở khắp
mọi nơi trên mảnh đất Trung Nguyên rộng lớn.

Tôi ra sức hít một hơi thật sâu, toàn thân như lên cơn sốt rét, khí lạnh lan

khắp cơ thể, giọng tôi run rẩy:

- Nhưng em không dám nói với chàng vì em không muốn chàng phải

chịu đựng kết cục tàn nhẫn này. “Người ăn thịt người, quá nửa số dân thiệt
mạng”, đây không phải là nạn đói duy nhất. Thảm kịch tương tự sẽ còn tiếp
diễn trên đất Lương Châu này và thậm chí nó còn bi thương hơn thế. Dù là
con người của tương lai, nhưng ngoài việc biết trước những kết cục này ra,
em chẳng thể làm gì để thay đổi lịch sử. Em đã gắng hết sức, thực sự đã
gắng hết sức rồi…

- Ngải Tình…

Chàng xiết chặt tôi trong lòng, vùi đầu vào gáy tôi, nước mắt chàng chảy

xuôi xuống cổ tôi.

- Nàng đã khổ tâm biết chừng nào… Từ nay đừng giữ trong lòng, đừng

ép mình chịu đựng tất cả. Chúng ta là vợ chồng, nàng nên chia sẻ cùng ta,
bất luận khó khăn, gian khổ lớn đến đâu, hai ta sẽ cùng gánh đỡ. Nước mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.