ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 876

- Ngoan ngoãn đợi nhé, không được đi theo đâu đấy.

- Chàng nhớ phải đổ nước vào trước, đừng đổ nhiều quá, nước sôi thì

cho mì vào. Chàng đừng đun quá lâu, sợi mì sẽ bị nát. Còn nữa, gói mì ở
ngăn đầu tiên trên chạn bếp, chàng bỏ một gói vào là đủ.

Chàng chuẩn bị mở cửa phòng bước ra, tôi vẫn cố vớt vát:

- Còn nữa, chàng cho một phần tư thìa muối vào thôi nhé.

- Ta biết rồi.

Chàng tủm tỉm cười, lắc đầu, thở dài. Nếu chàng biết tiếng lóng hiện đại,

chắc chắn sẽ bảo tôi là “bà chằn” nói nhiều cho xem.

Dù vậy, tôi vẫn không yên lòng, muốn xuống bếp phụ chàng, nhưng tôi

biết chàng sẽ không chịu, sẽ lại xua tôi về phòng nghỉ ngơi. Tôi đành ngồi
yên trên giường chờ đợi, bụng sôi sùng sục, chờ mãi chờ mãi, chờ cho tới
khi tôi đã quên cả đói, lông mi chùng xuống chuẩn bị thiếp đi, mới nghe
thấy tiếng chàng gọi khẽ. Chàng bưng vào một bát mì nóng hổi, đặt đũa vào
tay tôi. Tôi chưa vội đón lấy mà bật cười ha hả. Vì mặt mũi chàng lem
nhem, hai mắt sưng đỏ, bụi khói bám đầy trên hàng lông mày dài, rậm,
khuôn mặt tuấn tú, điển trai thường ngày lúc này trông buồn cười không
chịu nổi. Tôi lấy tay áo lau mặt cho chàng, vừa buồn cười vừa cảm động
khi hình dung ra cảnh chàng lúng túng xếp củi thổi lửa, bếp núc bừa bộn,
rối như canh hẹ.

Chàng đỏ mặt, gắp mì đưa đến miệng tôi:

- Ăn đi cho nóng.

Tôi mỉm cười hoan hỉ thưởng thức miếng đầu tiên. Chàng nhìn tôi chăm

chú và hồi hộp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.