ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 950

Tôi muốn biện bạch, nhưng sau cùng đã quyết định im lặng, chỉ bình

thản mỉm cười. Chúng tôi đâu cần bận lòng về cách nghĩ của người khác.
Chuyến đi này của tôi chỉ được vỏn vẹn nửa năm, tôi muốn dành trọn thời
gian đó để ở bên chàng, không muốn lãng phí cho bất cứ việc gì khác.

- Đại sư, không còn sớm nữa, chúng ta hãy lên đường đến thôn làng

trước mặt…

Tiếng vó ngựa ầm ầm nện trên đường ngắt ngang lời tôi. Một toán người,

ngựa đang phi nước đại về phía chúng tôi. Đại sư Buddhayassa quan sát
một lúc, đột nhiên mặt mày biến sắc, cuống quít:

- Mau lấy bùn bôi lên mặt!

Tôi ngạc nhiên không hiểu, đại sư vội khom lưng nhặt một hòn đất:

- Đó là đám kỵ binh của nước Tần, những ngày qua, bọn họ không

ngừng lùng bắt phụ nữ xinh đẹp trong đám đông dân chạy nạn.

Đại sư chưa kịp đặt hòn đất vào tay tôi thì đám kị binh đã ập đến. Dẫn

đầu là một tên lính trẻ mặc áo giáp, tôi không dám nhìn, vội quay mặt đi
hướng khác.

Không kịp nữa rồi. Một tiếng hí vang, rồi con ngựa thình lình xuất hiện

trước mặt tôi. Tôi thu tay vào trong áo, chuẩn bị rút súng gây mê. Có ai đó
xuống ngựa, tiếng bước chân dồn dập dồn về phía tôi. Vậy là tôi đã gây ra
sự chú ý cho cả một đám người, có chống cự cũng vô ích. Nghĩ vậy, tôi liền
quay đầu lại, nhìn thẳng vào tên trẻ tuổi đang bước về phía mình. Nắng
chiều kéo dài bóng dáng cao lớn của người đó, một cơ thể cường tráng
khỏe mạnh, chân tay dài hơn người bình thường, chỉ nhìn thoáng qua cũng
đủ biết đó là một dũng sĩ, giỏi cưỡi ngựa, bắn cung.

Khi hắn ta bước tới gần, tôi bỗng thấy lạnh người. Gã trai trẻ này, đúng

là rất đẹp trai, nhưng ở gã toát ra vẻ hung hãn đáng sợ! Ngũ quan cân đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.