ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 989

kinh văn tiếng Hán hầu hết đều được dịch bởi các nhà sư Thiên Trúc và
Tây vực. Hành văn trúc trắc, không lưu loát, ngữ nghĩa còn nhiều sai sót,
và phần lớn đều chưa truyền đạt được hết cái tinh túy của bản gốc tiếng
Phạn. Người dân Trung Nguyên khó mà tiếp nhận và lĩnh hội được những
kinh văn ấy. Bần tăng sinh sống ở Trung Nguyên nhiều năm và đã nghiên
cứu không ít thư tịch bằng chữ Hán. Bần tăng muốn chuyển dịch tất cả các
cuốn kinh, luật, luận sử tiếng Phạn sang tiếng Hán, từ đó góp phần truyền
bá rộng rãi giáo lý Phật giáo trên mảnh đất Trung Nguyên rộng lớn này.

Diêu Hưng càng nghe càng phấn khởi, nhà vua hào hứng vỗ tay tán

thưởng:

- Hay lắm! Quốc sư tinh thông cả tiếng Phạn lẫn tiếng Hán, chắc chắn sẽ

là dịch gỉa kinh Phật số một. Chi bằng quốc sư hãy lập ra đạo tràng dịch
thuật trong chùa Thảo Đường, trẫm hứa sẽ trợ giúp quốc sư toàn bộ kinh
phí.

- Đạo tràng dịch thuật cần được tổ chức nghiêm ngặt, và cần sự đóng góp

công sức của rất nhiều người. Hai mươi tư đệ tử Khâu Tử có thể giúp bần
tăng phần kinh văn tiếng Phạn, nhưng số các tăng sĩ người Hán có đủ năng
lực trợ giúp bần tăng dịch kinh Phật hiện chỉ có một mình Tăng Triệu, chỉ
e, sức một người không thể cáng đáng số lượng công việc lớn như vậy.

- Chuyện đó có gì khó!

Cặp mắt Diêu Hưng phát sáng, nhà vua gật gù nói: - Trẫm sẽ lập tức hạ

chỉ, chiêu mộ tăng sĩ tài giỏi từ khắp nơi tề tựu về đây, bái quốc sư làm
thầy, trợ giúp quốc sư dịch thuật kinh Phật.

Sau khi Diêu Hưng ra về thì buổi chiều hôm đó, chúng tôi vui mừng đón

tiếp đại sư Buddhayassa. Tiếng Hán của ngài không trôi chảy, nên ngài đã
mất rất nhiều công sức để đến được chùa Thảo Đường. Trước đó, tôi đã kể
cho Rajiva nghe chuyện tôi gặp đại sư trên đường đi. Chàng vui mừng khôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.