ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 991

Chàng kinh ngạc nhìn cuốn tập trước mặt, nhấc lên đặt xuống kiểm tra

vài lần, khóe môi vẽ một đường cong đẹp mắt, quay lại hỏi tôi:

- Đây là thứ gì vậy? Vì sao đeo vào lại có thể thấy rõ như thế?

Chàng đeo kính nhìn rất lạ, giống hệt các vị giáo sư uyên bác trong

trường đại học. Rajiva về già giống cha chàng như đúc. Tôi thầm cảm thán:
sức mạnh di truyền mới thật lớn lao làm sao!

- Thứ này gọi là kính lão, dành cho người nhiều tuổi, mắt kém. Chiếc

kính này ứng dụng nguyên lý quang học, có thể giúp mắt chàng khôi phục
khả năng tập trung. Người cao tuổi nơi em sống đều đeo kính này khi đọc
sách hay viết chữ. Chàng chưa kịp tán tụng, tôi đã thở dài:

- Em mang theo kính lão hai độ, là loại kính mà những người tầm năm

mươi tuổi thường đeo, nhưng không chắc dã chính xác, tốt nhất chàng nên
đến bệnh viện để đo mắt và kính. Nhưng tiếc là, chàng không đến đó
được…

Chàng không đáp, chỉ mỉm cười hiền từ, các nếp nhăn nơi đuôi mắt, trên

trán, khóe môi và trên cổ chàng được dịp “khoe mình”. Nhưng những dấu
vết khắc nghiệt của thời gian ấy không làm mất đi vẻ nho nhã ở chàng. Khí
chất thoát tục từ con người chàng đã thăng hoa tựa vò rượu quý ủ qua nhiều
năm tháng, hương thơm, theo thời gian, càng thêm nồng nàn, khiến người
ta say đắm, khiến người ta ngất ngây. Gương mặt từng trải ấy, tôi nhìn
ngắm bao nhiêu cũng không thấy chán.

Chàng “hào phóng” để mặc tôi nhìn ngắm, không đỏ mặt như hồi trẻ

nữa. Nhưng thấy tôi không có ý định kết thúc cuộc “thưởng lãm”, chàng
buồn cười, định đưa tay ra kéo tôi sát lại.

- Đúng rồi, em còn món đồ này nữa. Tôi cố ý né tránh: - Chàng nhấc

chân lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.