lượng tiệc ngọt bên em muốn đặt giảm số lượng xuống. chỉ giữ lại một phần
ba thôi ạ.
- Vâng em biết, tất nhiên em biết hợp đồng đã kí. Nhưng anh xem chúng
ta là đối tác làm ăn mấy lần rồi, công ty em thường xuyên có những đơn
hàng lớn như vậy. Nếu anh giúp em “điều đình” vụ này, em hứa sau này bất
cứ có đơn hàng nào sẽ ưu tiên lựa chọn bên anh. Em nghĩ anh sẽ không thiệt
đâu, hơn nữa chắc chắn bên anh chưa lấy hết 100% hàng được, vì còn hai
ngày nữa mà.
- Vâng em biết bên anh không cung cấp, nhưng em nghĩ những người làm
tiệc buffet chuyên nghiệp như anh sẽ có nhiều mối quen, em không muốn
cùng một bữa tiệc lại phải làm việc với hai nhà cung cấp, anh bao thầu cho
em luôn việc này được không?
- Vâng em nghĩ như thế bên anh cũng có lợi, ít nhất anh cũng có thể giúp
đỡ được bạn bè của mình trong việc tìm mối làm ăn. Sau này anh cũng có
thể trao đổi hợp tác với họ trong trường hợp họ cần đặt tiệc ngọt.
- Ha ha, vâng, cảm ơn anh, thế thì ngày mai chúng ta sẽ bàn cụ thể về việc
này hơn nhé.
Linh ngồi im nghe Thụy gọi điện, Thụy bỏ điện thoại xuống, cô không
nói gì với Linh, cô lật từng trang hợp đồng, đọc kĩ lại đề phòng nếu như
thương lượng không được, thì còn có cách khác để giải quyết.
Linh dè dặt lên tiếng:
- Tại sao chị lại đưa ra sáng kiến tiệc mặn với tiệc ngọt kèm nhau, chúng
ta có thể dựa vào bản menu đi kèm để yêu cầu bên Minh Chung bồi thường
hoặc buộc họ sử dụng.
Thụy mỉm cười, uống ngụm cafe rồi mới từ từ trả lời:
- Tại sao chúng ta không tìm một biện pháp mềm mỏng, hai bên cùng có
lợi trước mà chúng ta phải sử dụng ngay đến biện pháp gây ức chế cho nhau
luôn là sao? Thứ nhất, trong hợp đồng của em ghi cũng rất chung chung, khả
năng cãi thắng của chúng ta chỉ có 50%. Thứ hai, họ là đối tác lớn, ngoài
mảng này, chúng ta còn cung cấp cho họ rất nhiều dịch vụ khác, nếu chỉ vì