ĐỪNG ĐÁNH MẤT THIÊN ĐƯỜNG - Trang 78

cặp dìu nhau ra sàn nhảy. Nguyệt nháy bạn:
-Sao ngồi như tượng đá vậy?
Huyền Trân giật mình, cười bẻn lẻn hỏi Tấn:
-Mình ra piste nhé?
-Nói em đừng cười, anh không biết nhảy.
Sợ chàng tự ái, Huyền Trân chuyển gam ngay:
-Em cũng không thích nhảy. Chúng mình ngồi uống nhìn thiên hạ
quậy vui hơn.
Thay vì dùng nước ngọt, nàng đổi sang uống bia với Tấn. Hơi men làm
hai má nàng đỏ bừng. Một thanh niên đến chìa tay mời Huyền Trân ra sàn
nhảy khi giàn nhạc bắt đầu dạo một bản Slow. Nàng liếc nhìn Tấn và lắc
đầu từ chối. Gã con trai vẫn khăng khăng mời mọc va ø không chịu bước
đi. Tấn bắt đầu thấy khó chịu. Chàng nốc một hơi hết ly bia và bảo:
-Có lẽ anh phải về trước. Em bảo với Nguyệt hộ anh nhé!
Huyền Trân hốt hoảng giữ lấy tay Tấn.
-Anh chưa về được! Nguyệt còn tổ chức một tiệc đặc biệt ở nhà. Nàng
vẩy tay gọi bạn khi bản nhạc vừa dứt. Nguyệt ơi! Anh Tấn đòi về nè!
Người đàn bà xuân sắc khoát tay Dũng về chỗ ngồi và cười thật tươi
với Tấn:
-Sao về sớm vậy anh? Hay Trân đưa anh Tấn về nhà trước. Một lát
bọn mình sẽ về ngay.
Nàng ghé tai Huyền Trân nói nhỏ:
-Phải cố cầm chân Lưu Hoàng Thúc cho đến khi mình về. Tối nay
nhường trận địa cho mi. Không làm theo lời ta, hư bột hư đường ráng chịu.
Huyền Trân đỏ mặt, phát vào vai bạn:
-Đồ quỷ! Sao mình cứ thấy sờ sợ thế nào ấy. Về ngay nhé!
Tấn và Huyền Trân sóng đôi đi xuống lầu. Vài cặp mắt ganh tỵ nhìn
theo.Huyền Trân muốn cầm lái, Tấn phản đối:
-Trong thành phố ngồi như vậy không tiện. Hơn nữa, em uống bia nên
có vẻ say rồi đấy!
-Em không say đâu! Tí nữa còn phải tham gia tiết mục đặc biệt của
Nguyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.