ĐỪNG ĐỂ TRẦM CẢM TẤN CÔNG BẠN - Trang 122

Hãy xem chương sách này là một ví dụ. Bản thảo đầu tiên của nó vốn lê thê,

lủng củng và nhạt nhẽo. Nó vừa dài vừa chán đến mức những ai lười nhác sẽ
chẳng bao giờ đủ kiên trì để đọc tiếp. Quá trình sửa bản thảo đối với tôi chẳng
khác nào đeo đá vào người mà bơi. Khi ngày chỉnh sửa bản thảo đã gần kề, tôi
phải tự ép mình ngồi xuống bàn và bắt đầu viết. Động lực trong tôi chỉ có 1%,
nhưng mong muốn giải quyết cho xong công việc tồn đọng thì đến 99%. Thật
là thứ công việc đáng ghét không chịu nổi!

Sau khi tôi bắt tay vào làm, tôi bỗng có động lực nhiều hơn hẳn, và việc phải

làm giờ đây trở nên dễ dàng. Viết lách rốt cuộc cũng thú vị! Quá trình là thế
này:

Đầu tiên: Hành động

Tiếp theo: Động lực ↰

Cuối cùng: Thêm động lực ↥

Nếu bạn là người hay chần chừ trì hoãn, hẳn bạn không chú ý đến điều này.

Vậy nên bạn cứ nằm ườn trên giường suốt ngày, chờ cảm hứng ập đến. Khi có
người gợi ý bạn thực hiện điều gì, bạn sẽ than thở, “Tôi cảm thấy không có
hứng cho lắm.” Có ai nói bạn phải có hứng làm nó đâu? Nếu bạn chờ tới khi
“có hứng” thì chắc bạn phải chờ suốt đời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.